Lão Diêu Quảng vậy thì thôi, tốt xấu còn có thể khống chế đại cục.
Từ lúc Tân Hoàng đăng cơ đến nay, Đại Sở trên cơ bản xem như bị vả mặt mỗi ngày. Hoàng đế từng có phương pháp mới nào đến thay đổi hiện trạng sao? Không có, chỉ biết kéo bè kết phái nâng đỡ một ít quan võ, giống như cho rằng kết thân thì có thể khống chế đại cục.
Cách cục nhỏ như vậy, sao làm được việc lớn!
Đi theo loại đế vương này, rõ ràng là tiền đồ u ám!
Tâm tình đám triều thần cũng không tốt lắm.
Thế là Hoàng đế mặt đen lên nhìn đám đại thần, đám đại thần cúi đầu không nói, tất cả lại đều không hẹn mà cùng nghĩ đến, một lát hạ triều sau đó phải thương lượng một chút, nhất định phải đưa con cháu nhà mình trở về.
Dù sao bây giờ hiện tượng loạn thế đã bắt đầu nổi lên, sớm muộn Đại Sở này cũng quốc không ra quốc, thần tướng không phù hợp quy tắc, vẫn là nghĩ cách tránh một chút, bảo vệ tính mạng cả nhà trước rồi tính sau.
Giờ khắc này, Diêu Văn Trạm cũng không biết, rất nhiều người đã bắt đầu có suy nghĩ thoái lui.
Những ngày này từng chuyện lần lượt xảy ra, khiến Diêu Văn Trạm bó tay toàn tập, đám triều thần kia đã không còn trung thành với hắn, đừng nói không có đối sách, cho dù có cũng không muốn nói với hắn.
Khương gia đối với Diêu gia ân trọng như núi, lão thần trong triều vẫn biết chuyện năm đó, Khương Tự Minh đã vào sinh ra tử dốc hết toàn lực nâng đỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-phao-hoi-nu-khac-loai-tu-tien/441099/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.