Nghe nói tính tình người Khương gia đều không tốt.
Kính vương phi vội vàng nói: "Ôi, cũng không nhiều chuyện lắm, mấy tiểu tỷ muội thỉnh thoảng tranh cãi nổi lên chút xung đột, cũng có lúc không cẩn thận thất thủ, tất cả đừng để ở trong lòng."
Bà ta đang muốn định chết tính chất chuyện này, lại nghe thấy phòng trong có tiếng người hô hên: "Tả tiểu thư tỉnh!"
Nụ cười trên mặt Vương phi cứng đờ, nhưng vẫn sai người nâng Tả Khanh Mân tới.
Lâm Tịch nghiêng đầu mỉm cười nhìn nữ nhân hơn bốn mươi tuổi này, sống an nhàn sung sướng cũng không để bà ta trẻ ra mà ngược lại sớm có tóc bạc, làn da tương đối tái nhợt, trái lại ngũ quan rất xuất sắc, lúc còn trẻ hẳn là một mỹ nhân, nhưng không biết tại sao mỹ nhân ở tuổi xế chiều. Dáng người lại có chút mập ra, cùng ngũ quan thanh tú và khuôn mặt trái xoan nhìn có chút không hài hòa.
Lâm Tịch nghĩ đến chắc hẳn bà ta biết kế hoạch của nhi tử mình, nếu không sẽ chẳng sốt ruột định tội cho mình như thế, phòng trong còn có một người hôn mê cũng không thèm hỏi đã muốn trực tiếp định tội cho Lâm Tịch.
Bọn họ phản ứng cũng không tính chậm, chẳng qua..
Lúc Tả Khanh Mân được nâng tới, liếc mắt liền thấy Lâm Tịch, ngón tay tao nhã như hoa lan, đầu ngón tay vẫn còn đang run rẩy: "Ngươi.. Ngươi tại sao muốn đẩy ta rơi xuống nước! Ta.. Ta trêu chọc đến Khương gia các ngươi chỗ nào?"
Đám người kinh ngạc một trận, hôm nay xem ra Khương tiểu thư này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-phao-hoi-nu-khac-loai-tu-tien/441071/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.