Lâm Tịch vừa nghe trong lòng hơi động, Mễ Hương Đề này có cái mũi rất linh, cô luôn sợ mình loay hoay với những thảo dược Trung y và mấy thứ khác khiến trên người có hương vị, nên đã vọt vào tắm và thay quần áo tại phòng chính mình thuê rồi mới trở về, không ngờ cô ta thế mà còn có thể ngửi được.
Đang muốn nói gần đây thân thể mình không quá dễ chịu, chạy tới tiệm thuốc Trung y xem bệnh, kết quả đã thấy Mễ Hương Đề tiếp tục hít hít cái mũi, đi thẳng tới trước giường chiếu Lục Na mới dừng lại.
Hương Đề lại ngửi 2 lần, đột nhiên lấy tay che mũi, trong miệng mơ hồ không rõ nói: "Có phải dưới giường Lục Na có chuột chết hay không? Tại sao lại có mùi vị hư thối?"
Hóa ra hương vị không phải trên người mình, Lâm Tịch thở dài một hơi sau đó lại có chút kỳ quái, nơi này là khu dân cư mới, vừa vào ở vẫn chưa tới 3 năm, tại sao có thể có chuột ở tầng 5?
Mễ Hương Đề vừa che mũi vừa giống như chạy trốn vọt ra ngoài, trước khi đi còn lẩm bẩm gì mà cái mũi quá linh cũng không phải chuyện tốt, tối nay còn có bữa tiệc đấy, hiện tại một chút khẩu vị cũng không có blabla.
Nói thật, từ khi Lâm Tịch tiếp nhận nhiệm vụ này hầu như vẫn luôn sử dụng tinh thần lực cảm giác tất cả mọi thứ quanh mình, thật sự cô chưa từng dùng ngũ thức, dù sao đây là nhiệm vụ thần quái, không nghe nói ai có thể thông qua cái mũi ngửi được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-phao-hoi-nu-khac-loai-tu-tien/441038/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.