🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lâm Tịch không biết linh hồn người khác có thể mệt mỏi hay không, dù sao khi A Lê nói nhiệm vụ hoàn thành, có thể về nhà, Lâm Tịch lảo đảo đi đến trên giường, ngã chổng vó xuống, ngủ ròng rã một ngày một đêm mới dậy.

Cô chưa từng cảm thấy mệt mỏi như vậy.

Mặc dù cô cũng không hối hận tiếp nhận nhiệm vụ này, nhưng thật sự quá mệt mỏi quá mệt mỏi.

Nhiệm vụ thối tha này, cô đấu với trời, đấu với đất, đấu với người, đấu với thú, suýt chút nữa đấu toàn cầu, còn mẹ nó phải làm bảo mẫu phụ trách an toàn cho 40 con sói, quả thực là không thể khổ hơn.

Một vòng mặt trời đỏ từ từ bay lên, trên mặt biển thoáng chốc sóng nước lấp loáng, như thể có một kho báu vô danh bên trong. Mấy con hải âu nghiêng nghiêng bay qua, thái độ lười nhác phát ra hai tiếng kêu to, cùng với từng tiếng sóng, nơi xa tựa hồ còn có một số con cá đang nhảy lên mặt nước.

Lâm Tịch đứng trên boong thuyền, duỗi lưng một cái, phát ra tiếng rên thỏa mãn, quả nhiên ổ vàng ổ bạc không bằng ổ chó của mình.

A Lê nhảy dùng đùng trên boong tàu, mang theo nụ cười nịnh nọt, chỉ vào ngón tay đầy thịt: "Tiểu chủ, ngài nghỉ ngơi tốt rồi?"

"Cút đi, cô mới là tiểu chủ, cả nhà cô đều là tiểu chủ! Từ đó mẹ nó có ý tứ là tiểu lão bà, văn hóa thấp không nên nói lung tung, tránh cho bại lộ bản chất học tra của cô. Xem hai ngày kịch cung đấu, có phải cô không biết

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-phao-hoi-nu-khac-loai-tu-tien/441030/chuong-193.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.