Ba người lẻ loi trơ trọi chạy trên đường băng, sắc mặt đều tái nhợt, gió lạnh thổi qua, cuốn lên lá khô tung bay, tiêu điều như thế.
Thời tiết cực kỳ rét lạnh, nhưng hai tròng mắt Triển Vân Tiêu lại gần như có thể phun ra lửa, Dịch Dương! Tần Minh Nguyệt! Thù này tôi nhớ kỹ! Tôi Triển Vân Tiêu vào lúc này thề rằng, nhất định phải cho hai kẻ tiện nhân này hối hận vì quyết định ngày hôm nay!
Triển Vân Tiêu nghênh đón con gió lạnh đang gào thét, ưỡn ngực sải bước về phía trước, dẫn đầu lớn tiếng hô lên: "Tôi là nhân yêu tiểu tiện nhân!"
"Ha ha!" Trong đám người truyền đến cười vang, có người chỉ trỏ, thậm chí rất nhiều người đang cầm điện thoại quay video lại, chụp ảnh, vậy mà Triển Vân Tiêu lại ngang nhiên không sợ hãi, giống như anh ta là một người anh hùng bi thảm, đang đối mặt một đám phàm phu tục tử vô tri ngu muội.
Có dẫn đầu, những người khác liền dễ làm, Tư Minh Hạo cũng nhỏ giọng vừa kêu vừa chạy nhanh, hận không thể thoáng cái đã chạy xong rồi vội vàng biến mất.
Còn Tiền Lâm Lâm đang mỉm cười, giống như một nữ vương đi tuần quét mắt nhìn đám người, giọng nói trong miệng không tính lớn, nhưng mà mọi người cũng có thể nghe thấy, mềm mại non nớt cũng rất kiên định hô hào từng câu khiến người ta xấu hổ.
Trong đám đông có người hỏi: "Nữ sinh này là ai? Dáng dấp rất xinh đẹp nha!"
"Không biết, nghe nói hình như là Đại tiểu thư Tiền gia đấy."
"Đúng vậy, là Tiền gia, tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-phao-hoi-nu-khac-loai-tu-tien/440966/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.