Tư Minh Hạo có vẻ hơi xấu hổ: "Tiêu Trạm là anh trai cậu ấy."
Lâm Tịch bừng tỉnh đại ngộ, cười nói: "Hóa ra là em gái Tiêu Trạm, một đoạn thời gian không gặp, tớ cũng không nhận ra bộ dáng này của cậu."
Tiêu Triệt: Cô mới là em gái, cả nhà cô đều là em gái.
Tiền Dao Dao hừ lạnh: "Người có mắt cao hơn đầu chính là như vậy, ngay cả nam nữ cũng không nhận ra sao?"
"Thật sự là thất lễ, nói như vậy hóa ra cậu là con trai?" Lâm Tịch không hề khách khí oán giận trở về.
Ta chính là Tần Minh Nguyệt kiêu ngạo ngang ngược, quả thật không đáng yêu như thế, có bản lĩnh ngươi cắn ta?
Tiền Dao Dao còn muốn lên tiếng, Triển Vân Linh cầm thực đơn hỏi cô ta: "Dao Dao, hôm nay cậu muốn ăn món gì?" Mấy người ngươi chọn xong ta chọn, nhưng chẳng có ai quan tâm Lâm Tịch.
Lâm Tịch quét mắt nhìn đám người một cái, đứng dậy: "Tớ vẫn nên đến chỗ khác ăn cơm thôi, nơi này có quá nhiều người đáng ghét, tớ sợ ăn xong lại đau dạ dày."
Nói xong cũng không quay đầu rời đi.
Nhìn thấy Lâm Tịch không e dè ngồi cùng Dịch Dương, Triển Vân Tiêu nhìn Tư Minh Hạo: "Minh Hạo, cô vợ này của cậu cần phải chăm sóc dạy bảo nha! Hiện tại đã như vậy, tương lai chẳng phải sẽ bò lên đầu cậu làm mưa làm gió? Cậu chuẩn bị làm nô lệ cho vợ rồi sao?"
"Đúng vậy, cô ấy có ý gì? Trước công chúng không nể mặt cậu không nói, mỗi ngày còn luôn cùng Dịch Dương ở chung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-phao-hoi-nu-khac-loai-tu-tien/440960/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.