Buổi chiều xếp chỗ ngồi, dù sao cũng là mỗi người một bàn, ai ngồi bên cạnh ai thật ra cũng không có gì khác biệt. Tư Minh Hạo dĩ nhiên giống như trong dự kiến chọn vị trí cách cô gần nhất, Lâm Tịch cũng không nói gì. Nhưng cả một buổi chiều, bên người luôn có một ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm cô, khiến Lâm Tịch rất không thoải mái.
Mẹ kiếp, coi như ngươi lớn hơn lão tử một tuổi, hiện tại cũng mới mười bảy, hành vi sáng chói giống như ngươi chỉ còn thiếu điều viết dòng chữ "Ta muốn thu ngươi vào trong tay" lên trán thật sự có được hay không?
Cô còn nhớ rõ, lúc cô lên cấp ba, ngày đầu tiên khai giảng giáo viên đã nhấn mạnh cấm nói chuyện yêu đương bừa bãi: "Các em là học sinh, ở chỗ này chuyện duy nhất của các em chính là học tập!"
Dù sao bây giờ cách thời gian long phượng thai chuyển đến trường này còn 2 tháng, Lâm Tịch mới không có tâm tình để ý đến anh ta. Tần Minh Nguyệt là con một trong nhà, nếu muốn Tần gia không đi về hướng diệt vong, cô phải chăm chỉ học hành, mà giáo viên trường này rất tốt, nào là tiếng Anh chuyên nghiệp, công ty marketing, quản lý kinh tế công nghiệp, ứng dụng máy tính cơ bản.. Đủ loại.
Lâm Tịch mới biết được, thì ra làm một người nối nghiệp hợp cách của gia tộc, cũng rất không dễ dàng. Lúc trước bản thân mình xem ti vi nhìn những người nhị thế tổ kia cũng chỉ có thế mà thôi, luôn cảm thấy hình như từ lúc bọn họ sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-phao-hoi-nu-khac-loai-tu-tien/440950/chuong-113.html