Edit: Jess93
Dây leo khô héo và quạ đen
A Lê và Lâm Tịch ngâm chân
Mặt trời ngã về phía tây
Hai người đang xỉa răng
Quả nhiên, bụng A Lê và Lâm Tịch cũng no đến mức sắp vỡ rồi.
Dựa vào nguyên tắc hôm nay có rượu hôm nay say, muốn con ngựa chạy tốt, nhất định phải cho nó ăn đầy đủ, hai kẻ chuyên ăn hàng đã bỏ ra 15 điểm huyền tinh đổi rất nhiều linh thực.
Trong xã khu, trạng thái linh hồn có thể đổi linh thực, tất cả đều được xã khu đặc biệt sản xuất, quả thật ăn vào trong miệng cũng là mùi vị đó, nhưng mà vật phẩm tương đối ít một chút.
Lần đầu tiên Lâm Tịch dùng trạng thái linh hồn ăn cơm, cảm thấy rất là mới mẻ. Khi cô nhìn thấy một quả trứng đen sì đang gặm một con tôm hùm, lập tức không bình tĩnh nổi.
Cái miệng anh đào nhỏ kia của A Lê lại có thể tùy ý biến lớn thu nhỏ, hơn nữa con hàng này vậy mà cũng không biết tôm hùm phải tách vỏ ra mới ăn, trực tiếp mở cái miệng to như chậu máu nuốt tôm hùm vào trong miệng!
Mẹ kiếp!
Thật phung phí của trời!
Hơn nữa, ngươi ăn như vậy không sợ tiêu hóa không được?
Lâm Tịch đột nhiên lại nghĩ tới một vấn đề, nếu như con hàng này không thể tiêu hóa xác tôm hùm, nên lôi ra như thế nào? Nghĩ tới vỏ ngoài cứng rắn của tôm hùm và đường cong gập ghềnh của nó, coi như là trạng thái linh hồn, Lâm Tịch vẫn cảm thấy hoa cúc xiết chặt như cũ, nhìn A Lê ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-phao-hoi-nu-khac-loai-tu-tien/440945/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.