Edit: Jess93
Vào lúc nửa đêm, Lâm Tịch đang tu luyện hai mươi Đoạn Cẩm đột nhiên mơ hồ nghe được một tiếng kỳ quái, cô lập tức ngừng đánh vào thủ tam âm vận chuyển công lực chảy về hướng đan điền, nếu không nhất định sẽ tạo thành tổn thương đối với thân thể.
Lâm Tịch yên lặng cẩn thận lắng nghe, tiếng động đến từ lùm cây trên mặt đất, nghe tiếng tuyệt đối không phải một người hoặc là một con vật phát ra, cô lập tức nhẹ nhàng lung lay võng dưới thân, võng ba người nối liền với nhau, Giang Bội Linh mê man không có phát hiện, mà Chu Hiểu Lan vốn đang trực đêm lập tức nhạy bén ngẩng đầu nhìn xung quanh trước tiên, sau khi không có bất kỳ phát hiện nào, quay đầu nhìn về phía Lâm Tịch.
Lâm Tịch dùng giọng nói nhỏ đến mức chỉ có ba người mới có thể miễn cưỡng nghe được nói nhanh: "Cầm vũ khí thật tốt, trên mặt đất có ít nhất ba thứ gì đó đang đến gần."
Võng của Giang Bội Linh tương đối gần Chu Hiểu Lan, Chu Hiểu Lan dứt khoát đưa tay lay Giang Bội Linh tỉnh lại: "Tiểu Linh, mau dậy đi!"
"Làm sao vậy?" Giang Bội Linh ngây thơ mở ra đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ, một tiếng thét chói tai suýt chút nữa bật ra, cô ta dùng một cái tay che miệng mình thật chặt, sợ mình không cẩn thận phát ra tiếng động gì đó.
Chỉ thấy phía dưới võng bọn họ, chẳng biết lúc nào đã xuất hiện những ánh mắt màu xanh lam hoặc xanh lục thuộc về động vật! Trong đêm tối, những ánh mắt lóe lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-phao-hoi-nu-khac-loai-tu-tien/440900/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.