Edit: Jess93
Lão đầu đã nói như vậy, Lâm Tịch cũng không dám kéo dài tranh thủ dọn nhà.
Dù sao bây giờ tỷ tỷ đã đến trấn trên, gần như cả thôn đều biết Vũ lão cha vẫn luôn buồn bực không vui. Hơn nữa, hiện tại y thuật của Nhị Nha Vũ gia cũng được đồn thổi -- nổi tiếng bên ngoài, chắc chắn Nam Bình Ao nho nhỏ không giữ được vị Phật lớn này, đối với chuyện rời đi của bọn họ, mọi người trong thôn cảm thấy đây là chuyện đương nhiên.
Lâm gia vừa nghe thân gia muốn dời đến trấn trên, đã giúp đỡ tìm một tòa nhà không tệ, bởi vì sau này chuẩn bị tới mở y quán, cho nên lựa chọn phòng ở gần đường cái, phía sau có hai sân và một vườn hoa nhỏ, cũng vô cùng độc đáo. Vốn là nhà ở của một Điển sử, năm trước người ta đi cửa sau, qua năm liền có lệnh điều động, người bán vội vã nên giá rất rẻ.
Dù sao giá tiền cũng không đắt, nên Lâm gia làm chủ mua nó.
Bên này Vũ gia cũng bán phòng ở mới xây với giá rẻ, Lưu thị còn hơi lưu luyến, trong miệng lẩm bẩm vừa xây xong còn chưa có ở nóng hổi đâu, lại phải chuyển.
Vũ gia bán phòng ở với giá rẻ cho lão Thôn trưởng, Vũ Thuận và Triệu thị tới đây nói chuyện ép buộc rất lâu, Vũ Thuận nhắc đi nhắc lại nói rằng hai nhà Vũ gia vốn là huynh đệ, ngay cả khi bán với giá tiền này cũng nên bán cho nhà mình trước, dọn nhà cũng không thông báo bọn họ một tiếng.
Triệu thị thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-phao-hoi-nu-khac-loai-tu-tien/440885/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.