Lam Vĩnh Phú:.
Đừng nói nhảm mà không mở mắt!
Mặt Lam Vĩnh Phú trơ ra, xoa đôi bàn tay, hèn mọn liếc nhìn nụ hoa nhỏ trước ngực Lâm Tịch một cái nói: "Ngươi cũng đừng không thừa nhận, Lam ca ca đã cùng ngươi cầu hôn, ngươi cũng không phản đối đúng không. Vương quả phụ nói thật hay, chỉ cần cô nương gia không nói không đồng ý, thì đó chính là đồng ý."
Hắn ta vừa nói vừa đưa tay ra kéo tay Lâm Tịch: "Nhà ngươi như thế bản thân ngươi còn không biết rõ sao, cha mẹ ngươi đối với ngươi giống như kẻ thù, còn ở lại trong nhà như thế làm cái gì, đi theo Lam ca ca, ta đảm bảo cho ngươi ăn ngon uống tốt, ai dám ức hiếp ngươi, Lam ca ca sẽ giúp ngươi hả giận! Ngươi xem một chút thân thể nhỏ này của ngươi, còn phải mang cái sọt lớn như thế, lòng dạ người nhà ngươi thật là ác độc, Lam ca ca cũng đau lòng muốn chết."
Vừa nhìn Lâm Tịch đã biết đây là bị quấn lên, lập tức đi nhanh vào thôn, người đến người đi, nơi này là cổ đại bảo thủ cứng nhắc tam tòng tứ đức, một khi bị người khác nhìn thấy thanh danh Vũ Đồng coi như bị hủy.
Ngay lập tức không do dự nữa, trong miệng nổi giận la lên: "Cút đi, ta không biết ngươi, nếu không cút cũng đừng trách ta không khách khí!"
Đôi môi dày của Lam Vĩnh Phú nứt ra, lộ ra đầy miệng răng vàng khè đáng ghê tởm: "Phải không? Vậy Lam ca ca nhìn xem ngươi có thể có bao nhiêu không khách khí? Ta chỉ sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-phao-hoi-nu-khac-loai-tu-tien/440868/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.