Liên tiếp mấy ngày Cận Bùi đều đến trước cửa sương phòng đứng hết đêm, nhưng Tô Cẩm chính là đóng cửa không thấy, nàng cũng không đi ra ngoài, ngăn cách hoàn toàn với thế giới bên ngoài, dường như trong mắt, trong lòng chỉ có hài tử của mình. 
Nhưng mà chỉ có Tiểu Khúc biết, thỉnh thoảng đêm khuya nàng lại đơn độc rơi nước mắt. 
Nháy mắt đã sáu tháng qua đi, thời tiết chuyển lạnh, Tô Cẩm và Cận Bùi vẫn chiến tranh lạnh, Cận Bùi liên tiếp đứng một tháng không có kết quả, cuối cùng cũng mệt mỏi mà từ bỏ sau một trận nhiễm phong hàn. 
Đại phu nhân tức muốn hộc máu, tự mình tới muốn giáo huấn nàng, nhưng ái ngại nhìn bụng nàng đã lớn, bà cũng không thể dùng hình phạt, chỉ có thể ngoài miệng xả giận. 
Cận Bùi bệnh nặng một thời gian, Tô Cẩm cũng chưa từng đi xem hắn, làm cho hắn thương tâm, sau khi khỏi bệnh cũng không ngốc một chỗ chờ đợi, mà là tiếp tục cùng người khác ân ái. 
Tô Cẩm cũng không phải không muốn đi xem Cận Bùi, chẳng qua nàng đã suy nghĩ rất nhiều, nàng chấp nhận được những thiếp thất kia, tiền đề là nàng không yêu hắn, vậy thì biện pháp duy nhất chính là đối với hắn hết hy vọng. 
Mà bước đầu tiên chính là cảm thấy có hắn hay không đều giống nhau, nhưng mà hài tử trong bụng lại rõ ràng nhắc nhở sự tồn tại của hắn từng giây từng phút. 
Vì thế, Tô Cẩm cảm thấy thống khổ cực kỳ. 
Thời điểm cuối năm vừa đến, bụng của Tô Cẩm đã rất lớn, đi lại có chút 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nu-xung-thu-tuc/1595693/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.