Editor: Thiên Lam ————— Mắt thấy sự tình lửa sém lông mày, nhưng Tô Cẩm một chút đối sách lại không có, nhiệm vụ lần này lại không chỉ đơn giản là lấy lòng nam nhân, nguyện vọng của nguyên chủ là bắt lấy vòng nguyệt quế ảnh hậu. Mà giới giải trí quá nhiều người mới nổi trội, đúng thật là khó xoay sở. Hôm sau, Tô Cẩm đi tới đoàn phim, hiện tại bộ phim này đã quay được một nửa, mà nhân vật của Tô Cẩm lại lộ diện khá ít, huống chi nguyên chủ thành thật kiên định diễn phim, căn bản không hiểu đoạt diễn. Đến lúc phim công chiếu, người xem khẳng định hưởng ứng không lớn, càng bất lợi để tẩy trắng...... "Tiểu Tô, đi, mang cà phê cho tiền bối." Phó đạo diễn một bên nhìn thiết bị, một bên thuận tay phân phó. Không sai, tuy rằng Tô Cẩm tốt xấu gì cũng là một diễn viên, nhưng tính tình của cô lại quá tốt, bất luận là chuyện gì đều chủ động đi làm, vì vậy mà mọi người đều bảo cô đi chạy việc vặt như chuyện đương nhiên! Tô Cẩm cũng biết làm tân nhân, là không thể chơi đại bài ( tỏ thái độ),cô lập tức bưng cà phê, đi đến mái che nắng của Mạc Khôn, người có vẻ mặt nghiêm túc đang nhìn lại phân đoạn diễn của mình trên màn hình thiết bị. Nhắc đến diễn viên có tầm ảnh hưởng nhất trong bộ phim, Mạc Khôn đương nhiên phải nói đến đầu tiên, hắn là ảnh đế trẻ nhất ở thời điểm hiện tại, danh tiếng tuyệt đối không thua kém bất kì ai! Dù sao toàn bộ đoàn phim này, Tô Cẩm cảm thấy Mạc Khôn còn xem thuận mắt, anh tuấn, chính trực, dáng người hoàn mỹ, phong thái của nam nhân! So sánh với mấy tiểu thịt tươi, hắn thật là quá xuất sắc, dù đã qua tuổi ba mươi, gương mặt kia vẫn như cũ, tuấn lãng vô cùng! Phảng phất năm tháng không hề lưu lại dấu vết trên gương mặt hắn! "Quấy rầy một chút, Mạc tiền bối, cà phê của ngài." Tô Cẩm bưng cái ly tới, đánh gãy sự nghiêm túc của hắn. "Cảm ơn." Ngữ khí dập khuôn khách khí, đối với ai đều như vậy, đôi mắt dường như chỉ liếc Tô Cẩm một cái, liền cầm cốc cà phê đi, sau đó tiếp tục ngồi nhìn vào đống thiết bị. Dường như toàn bộ thế giới đều không có việc gì quan trọng bằng! Tô Cẩm tới nơi này lâu như vậy, thời gian tặng đồ, đưa cà phê chỉ nói được với hắn đúng hai câu. "Tiểu Tô, có người tới tìm cô!" Người ở cửa phim trường hưng phấn kêu, bên cạnh hắn, một cô gái dáng người thon dài, tuổi trẻ mỹ mạo. Người này chính là La Mạn, xinh đẹp trẻ trung, đương nhiên làm cho người kia hưng phấn, cũng đích xác đủ để thu hoạch một đống lớn fan não tàn! "Tiểu Cẩm, mình đến xem cậu, ăn cơm sao?" La Mạn đi đến trước mặt Tô Cẩm, cười khẽ hỏi, mang theo điểm nghịch ngợm đưa hộp cơm. "Cảm ơn." Tô Cẩm cũng mỉm cười, tiếp nhận hộp cơm: "Chúng ta qua bên kia nói chuyện đi." " Được......" La Mạn gật đầu, ánh mắt lại như đuốc dừng ở trên người Mạc Khôn phía sau Tô Cẩm, lưu luyến không tha. ( Mê trai gớm:v) " Cậu bận như vậy còn đến thăm, làm mình thụ sủng nhược kinh đấy." Biết là cô ta tìm đến chỉ vì Mạc Khôn nhưng trên mặt dù sao vẫn phải phối hợp diễn a. "Không có không có, mình đang nhàn hạ, hơn nữa hai đoàn phim cũng gần nhau mà." La mạn như cũ cười điềm mỹ. Là rất gần, vì vậy mà mỗi ngày cô ta đều lấy cớ đến đây vài lần. Từ lúc La Mạn ngồi xuống, ánh mắt vẫn dính trên người Mạc Khôn, Tô Cẩm cùng cô ta nói hai câu, trong lòng đã sớm ngán ngẩm. Bất đắc dĩ cô đành phải ngồi ăn cơm. Người ngoài nhìn vào, cảm thấy quan hệ của hai cô rất tốt, thật là... chỉ toàn tạo dựng Bình thường La Mạn tâm cao khí ngạo, trừ khi tham dự hoạt động hoặc trước mặt người ngoài, bình thường đều bày ra bộ mặt kiêu ngạo không coi ai ra gì. ——— 25/3/2020 Mấy bạn đọc chùa nhiều quá, buồn ghia:((( P/S: Aiya chiều nay đăng thiếu mất một chương, thất trách thất trách. Dù sao cũng mong mọi người tích cực vote để ủng hộ truyện nha:3
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]