Tại tòa cao ốc chọc trời nằm giữa trung tâm thành phố.
Trong văn phòng nằm trên tầng cao nhất, ánh nắng màu vàng xuyên thấu cửa sổ sát đất, dừng trên mặt nam nhân đang ngồi trước máy tính.
Nghĩ đến ánh mắt kinh ngạc mang theo độc ác của Quân Mạc, Quân Sâm nhịn không được cong môi, sau đó cười khẽ ra tiếng.
Đừng nóng vội, đây chỉ là bắt đầu, giờ mà đã không thừa nhận được, sau này phải làm thế nào đây?
Động tác trên tay chợt khựng lại, điện thoại đặt một bên vang lên.
"Lão đại, lão đại!"
Âm thanh hoảng loạn của Phương Nguyên truyền đến, tay Quân Sâm hơi căng chặt, cau mày, "Từ từ nói."
"Không thấy Tuyết Cầu đâu, hình như là từ cửa sổ nhảy xuống chạy mất, đây là lầu hai a, sao nó mở được cửa sổ, nhảy xuống có bị ngã không a? Nó còn nhỏ như vậy, mới đẻ hơn một tháng!"
Cha già Phương Nguyên nhọc lòng nhắc mãi, bàn tay cầm điện thoại của Quân Sâm cứng đờ, sau đó hờ hững mở miệng, "Tôi đã nói rồi, nuôi một thời gian sau sẽ chạy mất, một con mèo hoang mà thôi, không nhớ người."
"Ai, nhưng mà nó mới.."
"Được rồi, tôi muốn tiếp tục làm việc, không có việc gì thì đừng quấy rầy tôi." Quân Sâm cúp máy.
Bàn tay cầm điện thoại khựng lại một chút, đáy mắt tối lại, tựa hồ có gì đó xẹt qua, lại tựa hồ cái gì cũng không có, thật lâu sau mới đặt điện thoại sang một bên, lại lần nữa dường như không có việc gì bắt đầu công tác.
Mà Yến Lạc giờ phút này đang dùng bốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nu-xung-sung-nguoi-hac-hoa-nam-than/872587/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.