Editor: Kiều Tiếu Nương Tử
Nhưng lại không cam lòng chỉ dùng một loại tư thái xuất hiện trước mặt cô, muốn cho cô biết, ai mới là chúa tể của trò chơi này.
Lại nhịn không được nghĩ, người giống như hắn, ở chỗ của cô có phải cũng có thể nhận được đối đãi y như vậy không.
Tất cả suy nghĩ loạn thành một đoàn.
Tu Ẩn đứng dậy, hơi thở quanh thân tiêu tán, nhìn nước mắt còn chưa biến mất trong mắt Yến Lạc, đáy mắt nhiễm một phần phức tạp.
Nhấc chân đi tới, trực tiếp đứng trước người Yến Lạc, dưới ánh mắt của cô khom lưng, ngón tay chạm nhẹ vào khóe mắt cô.
Ướt át, và mang theo độ ấm.
"Khóc cái gì?" Tu Ẩn hơi rũ con ngươi, nhìn giọt nước lây dính sang đầu ngón tay mình.
Ủy khuất như vậy? Thật không muốn bên cạnh hắn sao?
Đáp án này làm ngực Tu Ẩn trở nên khó chịu.
Cuối cùng thở dài một hơi, ngồi vào giường, đem Yến Lạc có ý đồ phản kháng ôm vào trong ngực.
Sau đó không được tự nhiên nhẹ nhàng xoa lưng Yến Lạc, "Tôi có thể cho em thời gian."
Ý tứ là, tôi không chấp nhận đáp án cự tuyệt.
Yến Lạc trừng mắt, một ngụm cắn lên đầu vai Tu Ẩn, tiểu cô nương đã bao giờ phải trải qua chuyện như vậy, trừng mắt mà nước mắt không nhịn được lăn xuống không ngừng.
Cái tên xấu xa này!
"Tu Ẩn!" Yến Lạc nhả ra, hít sâu, vô cùng thống hận khối thân mình vô lực vạn phần này.
"Ừ." Tu Ẩn không chút để ý đáp lời, nhấp môi, một tay vỗ lưng Yến Lạc dỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nu-xung-sung-nguoi-hac-hoa-nam-than/872556/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.