Editor: Kiều Tiếu Nương Tử
Trong cặp con ngươi xanh lam xẹt qua một đạo ánh sáng vẩn đục, tích tắc sau thì rút đi, đôi tay nâng lên lặng lẽ ôm eo Yến Lạc, từ từ siết chặt, đầu hoàn toàn tựa vào cổ cô.
Hơi thở của hắn bị đè nén xuống, giống như đứa trẻ phải chịu nhiều ủy khuất, giờ đang tìm người che chở.
Cảm nhận được thân hình Tu Ẩn đang kề sát, giờ phút này thật ra Yến Lạc có chút đau lòng.
Sự ác liệt trước đó phát ra từ người Tu Ẩn đã biến mất vô tung vô ảnh, hiện tại hắn chỉ như là một đứa trẻ không quá mười lăm, mười sáu tuổi.
"Không có chuyện gì chứ?" Thanh âm trong trẻo của thiếu niên vang lên bên tai, nhẹ nhàng ngưng lại, mang theo nghi vấn nhàn nhạt. Có chút ngứa.
Yến Lạc hơi nghiêng đầu, sợi tóc vàng mềm mại phất qua cổ của cô, đem theo hơi thở độc hữu của thiếu niên. (*Độc hữu: duy nhất, chỉ một người có.)
Sau đó gật mạnh đầu, vỗ vỗ lưng của thiếu niên, "Ừm, không có việc gì."
Mi mắt Tu Ẩn khẽ rũ, khoé môi cong lên một chút, ấm áp a.... Là loại cảm giác này sao?
Là loại đồ vật dễ dàng chạm vào.... Dễ dàng có được như vậy sao?
Bên cạnh truyền đến thanh âm va chạm, Yến Lạc hoảng sợ, đáy mắt Tu Ẩn xẹt qua ám quang, nhưng hắn không buông tay.
“Yến Lạc điện hạ, Tam điện hạ, hai người đang làm gì?”
Thanh âm này làm đồng tử Yến Lạc co rụt lại, nhưng do bị Tu Ẩn gắt gao ôm chặt, nên chỉ có thể miễn cưỡng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nu-xung-sung-nguoi-hac-hoa-nam-than/872542/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.