Editor: Kiều Tiếu Nương Tử
Đại khái, ngay tại thời điểm cô run bần bật vì sợ hãi, vùi mình vào trong chăn, lúc ấy câu nói cô muốn nghe nhất là "đừng khóc"?
Chỉ cần một câu an ủi thôi cũng được.
Nhưng mà không có, không có ai xuất hiện ở bên cạnh cô cả.
Sau đó cô có thói quen ở một mình, thật ra thì cho dù không có những người khác, cô cũng không phải là không sống nổi.
Nhưng Tu Ẩn không giống vậy, sinh mệnh thời thời khắc khắc đều bị uy hiếp, từ nhỏ đã phải sống trong hoàn cảnh khắc nghiệt.
Hắn không muốn trưởng thành, chẳng qua hoàn cảnh đã bức bách hắn phải trưởng thành.
Hai người bọn họ có chút giống nhau, nhưng cũng khác nhau.
Yến Lạc cảm thấy bản thân được tìm được phương hướng, giống như trong nguyên bản phát triển, Tu Ẩn sẽ vì sự ôn hoà đối đãi của Lan Ninh mà dây dưa mãi không thôi.
Aiz…… Đứa trẻ thiếu thốn sự yêu thương!
Bị Yến Lạc dùng ánh mắt không thể hiểu được nhìn chằm chằm, khoé miệng Tu Ẩn hơi run rẩy một chút.
Gia hỏa này…… Đang nghĩ cái gì thế? Có cảm giác ý nghĩ của cô không theo lộ tuyến hắn đã vạch sẵn.....
Hơn nữa ánh mắt này có chút vi diệu.
Hiện giờ Yến Lạc còn đang chìm đắm trong sự vui sướng khi tìm được phương pháp làm giảm giá trị hắc hoá, đừng sợ, để tỷ tỷ dùng sự yêu thương của mình sưởi ấm em nha! Chúng ta mau thành thành thật thật tẩy trắng thôi!
Tuy rằng không biết Yến Lạc suy nghĩ gì, nhưng Tu Ẩn có thể nhận ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nu-xung-sung-nguoi-hac-hoa-nam-than/248779/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.