Editor: Kiều Tiếu Nương Tử
Ngao! ╰(‵□′)╯
Có độc!
Muốn mệnh mà!
Xuất sư vi tiệp thân tiên tử, trường sử nam thần lệ mãn khâm. (*)
(*) Xuất phát từ hai câu thơ "Xuất sư vi tiệp thân tiên tử, trường sử anh hùng lệ mãn khâm." trong bài thơ Thục Tướng của Đỗ Phủ. Tạm dịch: Ra quân chưa kịp chiến thắng thân đã khuất, khiến người đời sau cũng phải chạnh lòng, nước mắt đẫm đầy vạt áo. Còn câu của chị Yên có nghĩa là: Ra quân chưa kịp chiến thắng thì người đã chết, nhìn nam thần mà nước mắt ướt đẫm vạt áo.
Chuyện này tương tự với tình cảnh khi nước nhà chưa được giải phóng, mà kinh tế đã trực tiếp thụt lùi đi ba mươi năm.... ( Câu này nôm na là tình thế đã khó khăn rồi lại càng thêm khó khăn.)
Dưới ánh mắt cực kỳ bi thương của Yến Lạc, Tu Ẩn ngược lại không để lộ ra bất kỳ cảm xúc dư thừa nào.
Đối mặt với ánh mắt bài xích cùng nghiêm khắc của hầu gái khá lớn tuổi, Tu Ẩn vươn tay vén một lọn tóc của Yến Lạc lên, hơi cúi đầu.
Ngay tại thời điểm Yến Lạc cho rằng người này muốn làm cái gì, động tác của hắn dừng lại, sau đó chậm rãi buông tay, đáy mắt mang theo ý cười.
“ Trên tóc vướng đồ vật……”
Từ vị trí của hầu gái mà nhìn, hành động đó đích xác chỉ đơn thuần là lấy đồ giúp Yến Lạc, nhưng Yến Lạc lại thấy sự hài hước trên mặt người này, một bộ dáng cô cho rằng tôi muốn làm cái gì, lúc này hắn lại lưu loát nhấc chân rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nu-xung-sung-nguoi-hac-hoa-nam-than/248772/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.