Editor: Kiều Tiếu Nương Tử
“Nhìn cái gì mà nhìn?” Yến Lạc trừng mắt, “Thành thành thật thật nói rõ ràng cho tôi, rốt cuộc chuyện này là như thế nào?!”
“Ngô…… Kỳ thật Tiểu Phấn Hồng chỉ là một hệ thống còn đang trong giai đoạn kiến tập.(*quan sát để đúc kết kinh nghiệm rồi mới thực tập)” Bên trong thanh âm hàm chứa nhuyễn manh cùng ủy khuất, bộ dáng cực kỳ đáng thương “Bởi vì thao tác chưa đủ thuần thục, cho nên không cẩn thận trực tiếp trói định ký chủ…… Ký chủ, ký chủ thân ái, nếu việc đã đến nước này, như vậy chúng ta!”
“Không cần!” Yến Lạc trả lời dứt khoát, chớp mắt, ôm quần áo vào trong lồng ngực rồi quay lại nằm xuống giường.
“ Hả??!!” Tiểu Phấn Hồng bay nhanh qua, "Đã trói định rồi, ngài không có khả năng rời khỏi khảo hạch, hơn nữa quản lý viên thời không có thật nhiều chỗ tốt, đặc biệt nhiều luôn! Chúng ta……”
“Không, hãy để tôi an an tĩnh tĩnh ở thế giới này sống nốt quãng đời còn lại!” Yến Lạc vùi đầu vào trong chăn, lăn lộn.
Vừa hay trong nhà của bố mẹ nuôi, thiếu bớt cô cũng không sao, nhiều thêm cô thì lại chướng mắt.
Tiểu Phấn Hồng:……
Yến Lạc ngẩng đầu nhìn quang mang màu hồng phấn hiện đang cứng đờ giữa không trung.
Tiểu Phấn Hồng: QAQ
Đợi chút! Sao cậu ấy có thể đem biểu tình của mình truyền vào trong đầu cô??
Yến Lạc bị cảm giác quỷ dị này làm cho hoảng sợ, thân mình dịch sang bên cạnh, cô trừng mắt, “ Cậu khóc cái gì? Chờ tôi sống nốt quãng đời còn lại xong, cậu lại tuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nu-xung-sung-nguoi-hac-hoa-nam-than/248767/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.