Editor: Kiều Tiếu Nương Tử
Yến Lạc đứng dậy, cảm nhận được thân thể đau nhức không khỏi ưm ra tiếng.
Vừa rồi là nằm mơ?
Đúng, chắc chắn là nằm mơ……
Nhưng mà…… Nhìn kiến trúc xa hoa xung quanh.
Yến Lạc:…… Này, này, đây là nơi nào a?!
Cúi đầu nhìn váy ngủ dài bằng tơ tằm mềm mại trên người mình, Yến Lạc cảm thấy đầu óc có chút hỗn loạn.
Nghĩ đến lời nói bản thân nghe được trước khi hôn mê, Yến Lạc nuốt một ngụm nước miếng, thật cẩn thận mở miệng, “Tiểu Phấn Hồng?”
Còn chưa kịp nghe thấy tiếng đáp lại, cánh cửa trước mắt Yến Lạc vang lên một tiếng.
Yến Lạc đột nhiên cứng đờ, nhìn cửa mở ra từng chút một.
Một người hầu gái mặc trang phục trắng đen cẩn thận đẩy cửa ra, thấy Yến Lạc ngồi trên giường thì có chút sửng sốt.
Hai người mắt to trừng mắt nhỏ nhìn nhau nửa ngày, thiếu nữ kia mới đột nhiên phục hồi lại tinh thần, cười mở miệng.
“Tiểu thư, ngài đã tỉnh a.”
“Hả? A…… ừ ừ.” Yến Lạc chớp chớp mắt có chút mỏi.
Có chút…… Ngốc…… Nhưng không phải những đồ vậy kỳ kỳ quái quái thì tốt rồi.
“Đây là quần áo vương hậu chuẩn bị cho người” Thiếu nữ cầm đồ vật trên tay đặt ở một bên, sau đó lơ đãng mở miệng, "Tối hôm qua tiểu thư ngủ có ngon không?
“Ngô……” Cô vẫn nên khách khí nhỉ…… Yến Lạc hơi hơi do dự, trong lòng điên cuồng hò hét, cái thứ đem cô ném tới nơi này đâu rồi??!!
(╯‵□′)╯︵┻━┻
“Giường có thoải mái không?” Thiếu nữ cười tiếp tục hỏi, “Vương hậu cố ý ra lệnh cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nu-xung-sung-nguoi-hac-hoa-nam-than/248765/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.