Mộc Tam đi trước dẫn đường, Thừa tướng tuy không đánh giá cao một vị Hoàng tử liệt chân sẽ làm được cái gì, thế nhưng trong lòng ông đang bừng bừng lửa giận.
Dù không lật đổ được Thái tử nhưng có thể chơi hắn một vố cũng được.
Một chiếc xe ngựa ở chỗ khuất đã chờ sẵn, Mộc Tam tỏ vẻ mời rồi leo lên vị trí đánh xe.
Đi được một lúc, đã tới nơi.
Thừa tướng nhìn thấy không phải là phủ của Tứ hoàng tử cũng không bất ngờ, thầm than đúng là Tứ hoàng tử vẫn hành động cẩn thận như cũ.
Dù sao nếu như có người bắt gặp ông tới phủ Tứ hoàng tử ngay trong ngày cưới của con gái, người ngoài nhìn vào có khi nghĩ rằng việc gả con gái là âm mưu của ông.
Dạ Thành đã sớm chờ trong thư phòng.
Đây là một nhà hẳn dùng thân phận giả để mua.
Dưới ngọn đèn dầu leo lắt, cả người hắn nửa thuộc ánh sáng nửa chìm vào bóng tối.
Thừa tướng khom lưng hành lễ: "Chẳng hay Tứ hoàng tử mời lão thần tới đây có việc gì?"
"Cũng không có gì, chỉ là chuyện chê cười ban ngày ai cũng thấy rồi.
Ta chỉ là muốn hỏi ngươi có ý nuốt xuống uất ức này hay muốn vùng lên trả thù thôi "
"Thần không phải là một người cha tồi"
Cho nên không thể chỉ đứng trơ mắt nhìn con gái bị uất ức.
Dạ Thành nghe câu trả lời này, cười khẽ.
Hắn cũng hiểu ý ngầm của Thừa tướng, vỗ tay nói: "Không hối hận chứ?"
"Tuyệt không hối hận!"
Ông siết chặt tay nói.
Con gái ông cũng đã quyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nu-phu-xuat-sac-nhat/1158192/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.