Edit: Thuần An
Vô Dược thử rời khỏi giường, vừa xuống dưới lầu liền nghe được tiếng ô tô.
Giang Hi vừa từ bên ngoài về, Vô Dược liền nhào vào trong ngực anh: "Giang Hi hoan nghênh anh trở về!"
Giang Hi tâm tình rất tốt, mệt mỏi gì đó nháy mắt liền biến mất không còn chút gì. Xoa xoa tóc cô: "Đói không? Anh nấu cơm cho em."
[Đinh! Âm thanh hệ thống vang lên: Giá trị yêu thích của Giang Hi +2, giá trị yêu thích hiện tại là 95.]
Nghe được âm thanh hệ thống, Vô Dược cũng vui vẻ lên: "Được."
Vô Dược thuận tay lấy áo khoác của anh treo lên, Giang Hi vừa lòng cong môi: "Nguyệt Nguyệt, chúng ta tí nữa ra ngoài đi?"
Vô Dược ngẩng đầu nhìn anh: "Đi đâu vậy?"
Giang Hi mở miệng: "Đi mua một chút quần áo và đồ dùng sinh hoạt của em, chúng ta từ nay liền sống chung, được không?"
"Được." Vô Dược gật gật đầu, không ở cùng nhau sao có thể công lược thành công?
Giang Hi hôn nhẹ lên trán cô: "Ngoan!"
Sau đó vào phòng bếp chuẩn bị nấu cơm cho cô ăn, Vô Dược dựa vào cửa phòng bếp, nhìn Giang Hi nghiêm túc chuẩn bị cơm cho cô.
Trầm mê vào sắc đẹp mà nam thần vô thức toả ra, nhất cử nhất động của nam thần đều thật đẹp. A a a! Cô vô phương cứu chữa rồi!
Vô Dược: Tĩnh Dạ! Tĩnh Dạ! Tiểu Dạ Dạ, có phải mọi nam thần ta công lược đều soái như vậy không?
Tĩnh Dạ: Là nam thần ngoại trừ có giá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nu-phu-nam-than-cau-anh-dung-hac-hoa/2420936/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.