Edit: Thuần An
Mà người vẫn luôn tránh ở một chỗ quan sát tang thi cấp dưới, có thể nói là kinh hồn táng đảm*. Hắn không nghĩ tới hoàng đế của mình, lại vì một nhân loại mà giết đồng loại. Hắn có phải may mắn vì thời điểm mình không có ý thức mà gặp nam nhân kia (Yên lặng sửa đúng: Kỳ thật là nữ nhân) hay không.
*Kinh hồn táng đảm: Sợ hãi đến kinh hoảng, mất hết tinh thần.
Nhìn đến thời điểm Vô Dược quay lại với hoàng đế nhà mình, một chân đá một con tang thi.
Tang thi cấp đặc biệt lại một lần cảm thấy may mắn mình không ở trong khu vực ấy, nhưng cũng không dám đối diện với Vô Dược. Người này quả thật là đáng sợ. Hắn thật sự vẫn là nhân loại sao?
Vô Dược mỉm cười trở lại bên người anh. Anh đi lên trước, trước khi anh đụng tới cô, cô lui một bước
Tay Bạch Cẩn Mộ cái gì cũng chưa đụng tới, ngừng ở giữa không trung. Ý thức được động tác của cô, con mắt quay cuồng liền đỏ lên, áp khí xung quanh liền lạnh xuống.
Sau khi Vô Dược cảm giác được khí lạnh xung quanh, mới phát hiện động tác của mình xúc phạm tới anh. Sau đó bất đắc dĩ thở dài: "Trên người em dơ, sẽ làm bẩn anh, ngoan."
Bạch Cẩn Mộ sửng sốt một chút, khí lạnh xung quanh nháy mắt thu liễm. Anh chủ động dắt tay cô, mắt to ướt ôn nhu nhìn cô: "Anh không ngại."
Vô Dược bị anh manh tới rồi, lão công quá manh làm thế nào đây? Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nu-phu-nam-than-cau-anh-dung-hac-hoa/2420832/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.