Edit: Thuần An
Anh hít sâu vài cái, muốn cật lực lấn áp cái ý niệm phẫn nộ của anh xuống. Nhưng ý niệm kia như mọc rễ lại điên cuồng sinh trưởng khiến anh hoàn toàn không thể áp xuống.
Nghĩ đến việc cô không thích anh, trong lòng liền nhịn không được mà điên cuồng lên. Tâm bình tĩnh lại lần nữa dâng lên ý tưởng muốn huỷ diệt thế giới này.
Cô là của anh, sao cô có thể không thích anh? Sao cô có thể không yêu anh?
Nếu cô không yêu anh, vậy cùng đi chết đi. Thế giới này là vật kỷ niệm anh gặp cô, vậy cũng cùng nhau huỷ diệt đi.
Khoé môi Bạch Cẩn Mộ giơ lên, lộ ra nụ cười khinh miệt. Con mắt huyết sắc ngoại trừ âm trầm cũng chỉ có lạnh băng.
Nếu Vô Dược biết ý tưởng của anh, cô nhất định sẽ nói: Thiếu niên, bĩnh tĩnh a! Bổ não sẽ chết người nha.
Tóc đen của Bạch Cẩn Mộ không biết khi nào biến thành tóc bạc dài ngang eo, khuôn mặt tinh xảo tuyệt luân thêm vài phần quyến rũ, tính trẻ con giữa mày trút hết thay vào đó chỉ có thành thục.
Ánh mắt anh vẫn luôn nhìn về phía L thị, chỉ là thân ảnh muốn nhìn thấy nhất lại chậm chạp không xuất hiện.
"A!" Anh cười tự giễu một chút, anh không biết chính mình đến tột cùng là mong chờ cái gì? Rõ ràng biết là không có khả năng nhưng vì cái gì anh vẫn không cam lòng như vậy.
Đầu ngón tay nhẹ nhàng cọ xát môi mình, tựa hồ hương vị của cô còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nu-phu-nam-than-cau-anh-dung-hac-hoa/2420807/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.