Edit: Thuần An
TG sau là thanh xuân vườn trường, mình sẽ cố edit xong trước tết.
♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >
Nguyên Thanh Noãn ngốc ngốc ngồi trên đá xanh giai thượng, từ khi sư tỷ của nàng Hoa Thiển Ca (Vô Dược) rời đi đã hơn nửa tháng.
Ngoại trừ khi sư môn buồn chán muốn giết thời gian, thì không còn có người đề cập qua vị Thanh Trần tiên tử này. Phong cảnh người người năm đó, hiện tại tựa hồ tiêu thanh không để lại dấu vết.
Nhưng đối với Nguyên Thanh Noãn mà nói, sư tỷ của nàng vẫn luôn ở đây.
Con người thoạt nhìn cao cao tại thượng, thanh lãnh đạm mạc, kỳ thật ôn nhu thiện lương, khuôn mặt lãnh tâm nhiệt sư tỷ, chưa từng có rời đi, vẫn luôn ở trong lòng nàng.
Nguyên Thanh Noãn nằm trên cây hoa đào Vô Dược thường xuyên chăm sóc, đầu ngón tay mảnh dài xẹt qua hoa đào diễm lệ. Có lẽ là nhớ tới cố nhân, trong mắt nhiều vài phần ôn nhu, con ngươi lạnh nhạt tựa hồ chỉ có lúc này mới có một chút cảm tình.
"Sư tỷ......" Nguyên Thanh Noãn lẩm bẩm một tiếng.
Có lẽ thực hoang đường, nhưng mà, nàng không thể không thừa nhận. Nàng thích sư tỷ của mình.
Nàng cũng không biết là bắt đầu từ khi nào, có lẽ là lần đầu tiên sư huynh của mình nói thích sư tỷ, thời điểm nàng tràn đầy ghen ghét.
Hoặc là, thời điểm sau khi sư tỷ dạy bọn họ tu luyện đến luyện khí, mang nàng xuống núi.
Hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nu-phu-nam-than-cau-anh-dung-hac-hoa/2420722/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.