????????????Chương 115????????????
????????Mộng hồi thanh xuân: Ôn nhuận học trưởng, quá đau ta (3)????????
Edit: Thuần An
♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >
Vô Dược ngẩng đầu đối diện với con mắt ôn nhu như ngọc của anh, nhẹ nhàng mở miệng: "Tứ Thần ca ca?"
Niên Tứ Thần lẳng lặng cọ qua mũi cô một cái: "Tiểu phôi đản, em không phải đã sớm biết sao? Ân?"
Cũng không biết có phải mình trước kia đã gặp qua anh như vậy không, hay là do tình cảm của Thư Vãn Nhan đối với Niên Tứ Thần, một động tác nho nhỏ như vậy của anh đã làm cô đỏ mặt.
Âm thanh dịu dàng mang theo chút ngượng ngùng: "Tứ Thần ca ca, sao có thể gọi người ta là tiểu phôi đản."
Thật đáng yêu! Nhìn đến khuôn mặt đỏ của cô, phản ứng đầu tiên của anh chính là cái này.
Bàn tay trắng tinh thon dài có khớp xương rõ ràng nhéo gương mặt cô một chút: "Còn nói không xấu, xuất ngoại lâu như vậy, đều không liên hệ với anh một chút nào!"
Nói đến cái này, tựa hồ nhớ tới quá khứ. Đôi mắt khôn khéo của Niên Tứ Thần hiện lên một tia ưu thương.
Đầu Vô Dược chủ động nhận lấy ôm ấp từ anh, nhỏ giọng lẩm bẩm nói: "Tứ Thần ca ca, thực xin lỗi..."
Niên Tứ Thần ôm chặt cô, hơi hơi ngẩng đầu, ánh mặt trời chiếu trên mặt anh, tuấn mỹ tựa như thiên thần. Nhưng khuôn mặt tuấn mỹ này, lại có một chút cảm xúc phức tạp.
Gió nhẹ phất qua, anh chậm rãi mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nu-phu-nam-than-cau-anh-dung-hac-hoa/2420715/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.