????????????Chương 126????????????
????????Mộng hồi thanh xuân: Ôn nhuận học trưởng, quá đau ta (14)????????
Edit: Thuần An
♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >
Nếu không phải Tĩnh Dạ nói cho cô biết anh ở gần đó. Sao cô có thể không làm gì để mặc cho Văn Lan làm càn như vậy?
Chính là cô không nghĩ tới, anh vậy mà lại dùng phương thức này, để giải quyết chuyện này. Cho dù thế nào cô cũng sẽ không để chuyện như vậy phát sinh nữa.
Anh cũng nhận thấy được cô không cao hứng, hôn hôn gương mặt cô, nghiêm túc bảo đảm: "Sau này sẽ không có chuyện như vậy nữa."
Vô Dược nhìn anh một hồi lâu, cuối cùng mới gật gật đầu: "Em tin anh!"
Thấy anh làm thương chính mình, em sẽ đau lòng.
Không biết vì cái gì nhìn đến anh như vậy, liền nhớ tới Nhiễm Nguyệt đời trước, còn có Mộ Mộ. Đột nhiên sợ hãi anh có phải thật sự có thuộc tính bệnh kiều hay không, vạn nhất ngày nào đó luẩn quẩn trong lòng...
Cô một phen bổ nhào lên người anh, cắn một ngụm trên cổ anh. Lưu lại một dấu vết thật sâu, anh cũng không kêu đau.
Vô Dược cắn một hồi lâu, mới chậm rãi nhả ra, nghiêm túc nói: "Sau này nếu anh còn dám ngược chính mình, liền không phải là cắn một ngụm đơn giản như vậy."
"Vậy là cái gì?" Niên Tứ Thần nhìn đôi môi đỏ bừng của cô, hầu kết lăn lộn vài cái, tựa hồ cảm giác trong miệng có chút khô ráo.
Vô Dược cười một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nu-phu-nam-than-cau-anh-dung-hac-hoa/2420692/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.