????????????Chương 138????????????
????????Mộng hồi thanh xuân: Ôn nhuận học trưởng, quá đau ta (26)????????
Edit: Thuần An
♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >
Nghe được lời cô nói, Niên Tứ Thần cười chân thật hơn rất nhiều, đem cô ôm vào trong lòng ngực hôn sâu.
Cảnh sắc bờ biển thật đẹp, biển rộng xanh thẳm vô ngần không có ở tinh tế, nơi đó chỉ có biển nhân tạo yên tĩnh giống như biển chết. Cho nên Vô Dược cũng đặc biệt thích biển rộng như vậy.
Cô ngoại trừ thích biển rộng như vậy, càng thích người cùng cô tới ngắm biển.
Niên Tứ Thần đem cô ôm vào trong lòng ngực, ôn nhu hỏi: "Lạnh không?"
Vô Dược lắc lắc đầu trả lời: "Không lạnh."
Ở trong lòng ngực anh sao có thể lạnh?
...
Bọn họ ở đảo nhỏ âu yếm gần một tháng, sau đó mới trở về.
Đại khái Vô Dược không nghĩ tới anh nhanh như vậy đã thả người, trong khoảng thời gian ngắn không biết nên nói cái gì.
Chương trình học cao tam khẩn trương, nhưng đối với trường học bọn họ mà nói tựa hồ cũng không có biến hóa quá lớn.
Thời điểm tan học, Vô Dược đột nhiên nghe được tin tức có người tới tìm cô.
Mang theo nghi hoặc, đi tới lớp, sau đó liền nhìn thấy Thư phụ.
Vô Dược kinh ngạc một lát, sau đó mỉm cười: "Ba, sao ba lại tới đây?"
Thư phụ sủng nịch xoa xoa đầu cô: "Muốn đến thăm con."
Vô Dược hỏi: "Lần này ba muốn ở bao lâu?"
Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nu-phu-nam-than-cau-anh-dung-hac-hoa/2420668/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.