Vô Dược dừng bước chân, nhìn mặt hắn, không nhịn được nhăn mi lại, rất đau lòng nói: "Nhưng thần sắc của chàng không tốt lắm."
Mạch Cẩn Thư nhẹ giọng lẩm bẩm, trong giọng nói còn có chút lo lắng, tựa hồ sợ hãi nàng tức giận: "Thϊế͙p͙ thân không có việc gì, chỉ là muốn thê quân bồi thϊế͙p͙ thân một lúc. Thϊế͙p͙ thân..."
Vô Dược cảm giác trong lòng bị thọc một đao, đã trải qua nhiều thế giới nhưng nàng vẫn là lần đầu tiên thấy hắn như vậy. Nàng đau lòng ôm lấy hắn, sau đó mở miệng: "Không sao, về sau ta sẽ có nhiều thời gian bồi chàng."
Mạch Cẩn Thư ngẩng đầu, con ngươi còn có chút tìm tòi nghiên cứu, nhẹ giọng hỏi: "Thật sao?"
Vô Dược ôn nhu trả lời, nàng cảm thấy thiết lập con người nàng đã sụp đổ hoàn toàn rồi. "Đương nhiên, ta sao có thể lừa chàng?"
Mạch Cẩn Thư ngoan ngoãn nép vào trong lòng ngực nàng, mỉm cười trả lời: "Thê quân, thϊế͙p͙ thân rất vui."
Cho dù chỉ là biểu hiện giả dối, hắn cũng nguyện ý trầm luân.
Vô Dược nhìn bộ dạng anh ngoan ngoan, khuôn mặt hại nước hại dân kia thật xứng với hắn. Cũng không biết nguyên nhân có phải bởi vì thân thể này hay không, đặc biệt muốn đè hắn dưới thân hung hăng khi dễ.
Khoé môi Vô Dược giơ lên, nghĩ đến thời điểm hắn trước kia đối với nàng như thế nào, bất giác nghĩ đến sau này muốn khi dễ hắn như thế. Không khi dễ hắn đến khóc, nàng liền không họ Tình.
Thời điểm Vô Dược muốn bồi hắn lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nu-phu-nam-than-cau-anh-dung-hac-hoa/2419974/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.