Vô Dược không biết là đang nghĩ gì, nhíu nhíu mày, sắc mặt tựa hồ có chút không tốt. Thẳng đến khi Trạch Ẩn đến cũng không biết!
Trạch Ẩn nói với cô rất nhiều lời, cô đều không nghe được, cho nên cũng không đáp lại anh.
Mắt thấy Trạch Ẩn sắc mặt càng ngày càng lạnh đi xuống, cô rốt cuộc đã nhận ra anh đến rồi. Cô ôm cổ anh hôn hôn.
Khi Trạch Ẩn đang sững sờ tại chỗ, tất cả mọi người ở đây cũng ngây ngẩn cả người. Đương nhiên, ngoại trừ những yêu thú táo bạo đó.
Còn may bọn họ phản ứng nhanh, bằng không lại phải đánh lại một lần.
"A?" Tựa hồ qua thật lâu Vô Dược mới phản ứng lại bản thân đang làm gì?
Trước mặt mọi người rải cẩu lương là không tốt, đặc biệt là trong thời đại này, rải cẩu lương như vậy lại càng không tốt.
Vô Dược đỏ mặt, thiết lập một cái kết giới phòng ngừa yêu thú chạy trốn, sau đó liền mặc kệ những yêu thú đó, trực tiếp chạy ra ngoài.
Sau khi Trạch Ẩn phản ứng lại, cũng nhanh chóng đuổi theo.
Chờ sau khi hai người đi rồi, mọi người mới tuôn ra tiếng kinh hô.
Cũng không biết là ai mở miệng trước:
"Trời ạ! Tiểu thư Đa Duy Lợi Na An, thế mà lại thích một người không có thiên phú bằng cô ấy, lớn lên lại còn khó coi như vậy."
"Đột nhiên trách mẹ của ta vì sao phải sinh ta ra đẹp đến như vậy."
"Nếu biết tiểu thư Đa Duy Lợi Na An thích loại này, ta đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nu-phu-nam-than-cau-anh-dung-hac-hoa/2419846/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.