Cũng không biết như thế nào, Vô Dược đột nhiên liền muốn tìm đường chết. Cô thật ra chỉ là muốn xem anh đến tột cùng có thể nhẫn được bao lâu?
Đầu ngón tay ấm áp của cô nhẹ nhàng từ cổ của anh, chậm rãi hướng lên trêи, không nhanh không chậm cởi từng cúc áo của anh ra.
Anh nắm lấy tay đang lộn xộn của cô, ánh mắt nhìn cô, tựa hồ có chút nghi hoặc.
Vô Dược đối với anh đạm đạm cười, ngón tay thon dài từ trong tay anh rút về, sau đó tiếp tục làm việc mình muốn làm.
Trạch Ẩn lần đầu tiên nhìn thấy cô chủ động như vậy, sau đó cũng không tính toán ngăn cản cô. Tùy ý để cô làm bậy.
Nhưng ngay sau đó, cả người anh đều cứng. Người nào đó không biết từ khi nào đã cởi quần anh ra. Sau đó tựa hồ cầm tới cái nơi không nên đụng tới nào đó.
Khuôn mặt Trạch Ẩn nháy mắt bạo hồng, bộ dạng nói chuyện đều nói không rõ: "Cách... Cách Lạp! Em muốn làm gì."
Vô Dược thu hồi tay của mình, ngồi lên trêи người anh, đầu ngón tay xuyên qua mái tóc bạc, nhẹ nhàng hôn môi anh. Âm thanh rất nhẹ rất nhẹ, nhưng mà Trạch Ẩn nghe được: "Chúng ta tới làm chuyện xấu đi."
Môi Vô Dược gợi lên, giống như một nữ yêu: "Chờ lát nữa sẽ biết, anh sẽ rất vui vẻ."
...
Kết quả là, khi người chủ động mỗ Dược nào đó lại lần nữa tỉnh lại, cơ hồ đều thành một con cá chết. Cô cảm giác bản thân đến cả sức lực giơ tay cũng đều không có.
Nhưng hoàn toàn tương phản với cô - Trạch Ẩn, tinh thần sáng láng ngồi ở bên cạnh, đầu ngón tay còn không chê phiền vuốt vuốt thưởng thức mái tóc vàng của cô.
Sau khi thấy cô tỉnh, Trạch Ẩn rất ngoan ngoãn đi lên. Nhẹ nhàng nói: "Anh rất thích làm chuyện xấu, thích nhất là cùng Cách Lạp làm chuyện xấu."
Vô Dược rơi lệ đầy mặt, tựa hồ đã nghĩ đến những ngày về sau. Cô sai rồi, có thể khiến thời gian trôi lại một lần hay không? Đánh chết cô cũng không chủ động trêu chọc anh.
Âu âu yếm yếm mấy ngày, rốt cuộc cũng nghênh đón nghi thức sơ ủng.
Kỳ thật Vô Dược muốn trở thành quỷ hút máu rất đơn giản, chỉ cần uống một ngụm máu của anh là được. Tuy rằng khi đó cô cũng sẽ trở thành quỷ hút máu thực lực rất mạnh, nhưng chung quy so với những quỷ hút máu thuần chủng như anh, cũng không thể tùy ý làm bậy dưới ánh nắng.
Trạch Ẩn sao có thể để Cách Lạp mỹ lệ động lòng người của anh, không bao giờ có thể sinh hoạt dưới ánh nắng như vậy. Cho nên anh quyết định, để cô có huyết mạch giống như đúc với mình.
Anh cắt qua cổ tay của mình, lại cắt qua cổ tay của cô. Sau đó để miệng vết thương của hai người sát lại gần nhau.
Một tay khác của anh ôm lấy gáy cô, âm thanh ôn nhu ở bên tai cô vang lên: "Đừng lo lắng, có anh ở đây, anh sẽ bảo vệ em."
...
Thời điểm Vô Dược lại lần nữa tỉnh lại, phát hiện bản thân đã không giống trước. Khi thấy hình ảnh cô trong gương dung mạo càng xinh đẹp thêm vài phần, không khỏi có chút xem đến ngây người. Cách Lạp vốn dĩ đã rất đẹp, sau khi trở thành quỷ hút máu liền càng đẹp hơn.
Trạch Ẩn chậm rãi đi đến, anh từ phía sau ôm lấy cô. Vô Dược quay đầu lại nhìn anh, ở trêи môi anh hôn hôn, sau đó loát suy nghĩ của mình một chút.
Thân đều là quỷ hút máu cường đại giống nhau, thân thể hiện tại của Vô Dược, đương nhiên sẽ không bị quỷ hút máu mê hoặc và thôi miên nữa.
Cho nên, rất nhiều chuyện liền chậm rãi nhớ tới, cũng chậm rãi rõ ràng.
Kỳ thật Vô Dược lúc còn rất nhỏ đã gặp qua Tháp Bố Tư, khi đó hắn còn mang cô trở về thánh địa của huyết tộc.
Trong đó, ở bên trong thánh đàn có một chiếc quan tài đặc biệt đẹp đẽ quý giá mỹ lệ.
Tháp Bố Tư đã nói với cô, đó là quan tài của Thân vương đầu tiên của huyết tộc Trạch Ẩn - Tây Nạp Ni. Địa vị chỉ sau quỷ hút máu đầu tiên Niên Ẩn. Nhưng Niên Ẩn sớm đã chết, anh lại còn sống, chỉ là đang ngủ say.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]