Tiếng cười lanh lảnh và kéo dài như chuông reo vang vọng khắp yến sảnh cung điện,
Mọi người đều chú ý về nơi phát ra tiếng cười đó, bên trái ngai vàng,
Một thân váy đỏ rực như máu tươi lướt nhẹ đến, những bông hoa bỉ ngạn đỏ thẫm nhẹ nhàng đung đưa trên làn váy theo từng chuyển động,
Nàng đi chân trần trên nền đá hoa cương, tiếng lục lạc phát ra từ chiếc vòng buộc ở mắt cá chân của nàng rung theo từng nhịp bước, đinh đinh đang đang vô cùng dễ nghe,
Người con gái cao quý diễm lệ bước đến trước mặt Hắc Lão Gia, mỉm cười, nụ cười vui vẻ nhưng tràn ngập sự chết chóc
"Công chúa An An. À mà không! Giờ cô không còn là công chúa nữa rồi!" Lão già gằn giọng
"Cô muốn tận mắt chứng kiến cái chết của ba mình sao? Hay là cảnh tôi soán ngôi ông ta?"
Hắc lão gia nói bằng giọng châm chọc
"Phải chăng ông nghĩ mình đã thắng?"
"Tất nhiên rồi thưa công chúa! Người của tôi đã bao vây toàn bộ chỗ này và đánh bại tất cả trọng yếu của vương quốc rồi! Cô và tên người hầu bé nhỏ của cô không thể làm gì được nữa đâu! Nên ngoan ngoãn chịu trói đi!"
"Ông nên biết rằng..."
Xoẹt! Một thanh kiếm đâm xuyên qua bụng Hắc Lão, hắc y nhân vừa theo lão ta đã động thủ không chút thương tình với chủ nhân
"Tôi luôn luôn là người chiến thắng trong mọi trò chơi!"
Phiền phức ngập trời ta một tay cũng có thể giải quyết!
Hắc Lão khụy xuống, một tay cố gắng chống đỡ, tay còn lại run run chỉ về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nu-phu-luu-manh-vat-hi-sinh-mau-phan-kich/187599/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.