Cánh cổng sắt nặng nề của Đàm Tùng thành mở ra. Các cường giả đợi sẵn đã tiến lên đi vượt ra ngoài, phân tán ra tứ phía, chia nhau hành động. Xem ra, mọi người ở đây đều muốn đi chuẩn bị sẵn sàng cho đại chiến sắp tới.
Dự kiến thiệt hại cũng sẽ vô cùng nặng nề. Ai nấy trong Đàm Tùng thành đã nghe qua đều muốn nhanh chóng trở về dọn nhà rời đi, đợi đến khi trận chiến qua thì lại trở về tiếp tục buôn bán, miễn cho tai bay vạ gió, tinh tẫn thân vong.
Chính đạo nhả ra ngoài đội quân đầu tiên, không rõ mục đích thám thính hay trinh sát. Ma tộc càng thêm cẩn thận, thăm dò được tin tức cũng bắt đầu hành động.
Cường giả đi ra đa phần đều thuộc cấp thấp, đơn giản phân li, ai về nhà nấy. Làm cho mọi người đều rất hoang mang lo sợ.
Sao lại...? Họ không định chiến đấu sao?
Động thái kì cục này cũng đánh động không nhỏ đến Ma cung đi?
---
Trái ngược với bên ngoài, bầu trời tại Ma cung lúc nào cũng là màn đêm tĩnh mịch không đổi.
Thế nhưng không có cái giá rét của mùa đông như lời đồn, chỉ có gió mạnh thổi qua. Những cây đào cổ thụ rầm rộ nở những đóa hoa xinh xắn, cánh hoa bị gió cuốn lên bay lả tả, đẹp đến mức khiến lòng người rung động.
Sương khói mờ ảo phiêu tán, huyền bí lại đẹp đẽ tựa tiên cảnh.
Dưới tầm nhìn mơ hồ, thứ bị che lấp trở nên thần bí mờ mịt. Bất quá rất nhanh liền hiện rõ ràng.
Ánh trăng thản nhiên xuyên thấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nu-phu-luu-manh-vat-hi-sinh-mau-phan-kich/1474920/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.