Sau khi nhập học, cuộc sống của hai người lại trở lại bình thường. Hàng ngày đến trường rồi trở về kí tức xá đều đặn. Tuy cùng thuộc hệ đặc biệt, bất quá do thuộc tính khác nhau, lớp của Số 23 và Lăng Triệt gần như so le, chỉ có một hai buổi trong tuần mới trùng. Học tập cùng sinh hoạt quả thực thuận lợi trôi qua.
Từ đó sáu tháng cho đến trước ngày khảo sát toàn trường, mối quan hệ giữa hai người hòa hòa thuận thuận đến kì lạ, không hề có xích mích thêm một lần nào...
Ngay cả Huyền Hoa bên kia thấy hai người hòa hảo trở lại cũng im hơi lặng tiếng, biến mất không rõ tung tích.
Số 23 đối với Lăng Triệt vô cùng tốt, mọi thứ đều cho người an bài thỏa đáng, mỗi ngày đều dành thời gian đến gặp hắn. Vô luận bận đến mấy, chung quy cũng sẽ không bỏ lỡ ngày nào.
Về việc cái gương rách kia soi ra Sa Mạn, thiếu niên đối nàng rất nghiêm túc nói,
"Ta nói đó là ngươi thì ngươi có tin không?"
Thiếu nữ vươn tay sờ sờ đầu hắn, đầy mặt biểu tình không sao cả,
"Ừ. Ngươi nói đúng liền đúng." Người của ta không thể không đúng. Có gì cùng lắm giết chết tên kia là được.
Vậy nên việc này rất nhanh bị bỏ qua, nghe cũng không cảm thấy giống như có chỗ nào không thích hợp.
Đau đầu chính là, đối với những kiến thức khô khan trên lớp, Số 23 rất vinh dự nhận được danh hiệu học tra chót sổ.
Số 23 "..." Tiểu Tam thân mến....
Nhị Tam hừ hừ hai tiếng, lén lút đi chỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nu-phu-luu-manh-vat-hi-sinh-mau-phan-kich/1474900/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.