Cuối cùng, đến tận tối muộn, bài tập chạy quỷ quái kia mới kết thúc,
Những tưởng có thể yên tâm ăn uống nghỉ ngơi...
Thực tế lại thẳng tay tát cho họ một cái tát đau đớn...
Đám tân binh mày nhăn mặt nhó, mỗi người cầm theo một cái bánh bao chay cùng một chai nước, chạy đến chất vấn cái người đang nhàn nhã ngồi đăng kia...
"Đại tướng, bữa tối chỉ có bấy nhiêu thôi sao?"
"Tại sao lại ít như vậy???"
"Chúng tôi chạy cả một buổi chiều, lại chỉ nhận được hai món này???" Bảo bọn họ làm sao nuốt vào đây???
"..."
Trong đoàn còn có một cô gái, sắc mặt đen sì, chỉ về phía Lộ Khiết đứng gần đó, giọng chanh chua,
"Hơn nữa, cùng là tân binh, sao của cô ta lại khác mọi người???"
Các ánh mắt đồng loạt đổ về phía thiếu nữ,
Quả thực, so với họ, bữa tối của Lộ Khiết dường như đầy đủ hơn rất nhiều,
Ngoài cơm hộp đầy đủ, món ăn khá là phong phú ra thì còn có cả đồ ăn tráng miệng, hoa quả, và đồ uống thì cũng được đóng gói cẩn thận, khác xa với bên này...
Đến đây, nam nhân ngồi trên ghế mới hơi động, nhướng mày,
"Vậy sao?"
"Thật nực cười, các người hoàn thành quá thời gian hạn định, lại còn đòi đồ ăn ngon?" Ngây thơ...
Cô gái vừa nãy lên giọng phản bác,
"Nhưng chạy nhiều vòng như vậy, làm sao có thể..."
Số 23 đưa tay, ngăn chặn câu nói của cô ta,
"Lộ Khiết đã hoàn thành trước thời gian. Ở Hỏa Dực không có phân biệt đúng sai, chỉ có thực lực quyết định tất cả. Không phải chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nu-phu-luu-manh-vat-hi-sinh-mau-phan-kich/1474876/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.