Trong rừng rậm, trên con đường mòn đến đại bản doanh của ma tộc,
Một đoàn khoảng hơn mười người đang cất bước
Ai cũng có vẻ lo lắng, bồn chồn không yên
Chính giữa đoàn có một chiếc xe kéo, bên trên có một chiếc cũi được đóng bằng gỗ, chứa người bên trong, linh khí bao quanh 'chiếc lồng' nhỏ hẹp ấy, khiến những thanh gỗ kia cứng như thép vậy
Trong lúc mọi người đang căng thẳng cực độ
"Sao các ngươi không dùng kiếm bay đến đó, sẽ nhanh hơn nhiều mà???"
"Học tu tiên chỉ để trưng à?"
"Có ai đói không?"
"..."
Cuối cùng cũng có đệ tử chịu không nổi nữa, quay phắt lại, đối diện với người trong lồng, hét lên giận dữ
"Sa Mạn! Ngươi ngứa đòn sao? Chúng ta ở đây là do ai?"
Hắn hét to đến mức làm thiếu niên trong xe giật mình... rơi cà rốt đang gặm trên tay.
Số 23 mở to đôi mắt xinh đẹp tò mò nhìn xung quanh, một tay xoa xoa cằm, vẻ mặt đăm chiêu.
"Do Mạc Thanh!" Cô quả quyết phán
"..." Rõ ràng là muốn ăn đòn!
Đệ tử tức đến hộc máu
[ Không biết xấu hổ! ]
Số 23 "..." Ngươi nói ai đấy?
[ Tên đệ tử kia! ]
À! Hệ thống nhà ta ngày càng giỏi.
[ Ký chủ quá khen! ]
Số 23 "..." Giỏi! Giỏi lắm! Đã biết cãi lại rồi cơ!
[ Chủ nào tớ nấy ] Ai bảo ký chủ suốt ngày bắt nạt ta chứ! Hứ!
Số 23 im lặng, quyết định che hệ thống thiểu năng đi, không thèm nói chuyện
Chẳng mấy chốc, đoàn người đã đi đến một rìa vực thẳm, bắc ngang qua bằng một chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nu-phu-luu-manh-vat-hi-sinh-mau-phan-kich/1474827/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.