Rôm rốp! 
Thiếu nữ nhàn nhã ngồi trên ghế sô pha ăn táo, ánh mắt không đổi nhìn hai người trước mặt 
"Các người cũng cứng đầu thật đấy!" 
Số 23 mệt mỏi ngáp một cái, đứng dậy đi về phía này. 
"Lưu Linh! Con khốn! Mày định làm gì?" 
Hạ Tiếu Thanh hét lên, đôi mắt đỏ ngầu tràn đầy hận ý nhìn chằm chằm người nọ. 
Số 23 lông mi cũng không hề chớp lấy một cái, thấp giọng, 
"Nói nhỏ tiếng chút! Hét lên như vậy làm gì?" 
"Tôi chỉ định lột sạch! Cho cô khỏa thân đi một vòng tham quan thành phố thôi!" 
Dấu vất đỏ ửng mập mờ trên cơ thể Hạ Tiếu Thanh vẫn còn lưu lại, nếu cô ta thật sự... 
Số 23 không nói đùa, cô bắt đầu kéo từng thứ, từng thứ một trên người Hạ Tiếu Thanh xuống 
"Dừng lại! Tôi...tôi nói!" Chỉ còn đúng mảnh cuối, dường như cô ta không chịu được sự nhục nhã này nữa, hét toáng lên, nước mắt trào ra đầy gương mặt 
Thiếu nữ lắc đầu tiếc rẻ, thiếu sự kiên trì quá! 
[ ... ] 
Hạ Tiếu Thanh run lập cập, vừa khóc vừa kể, càng về sau, ánh mắt của Tuần Diễm bên cạnh nhìn cô ta càng thêm tăm tối, tiếng hít thở cũng dần trầm xuống. 
Hôm đó, Hạ Tiếu Thanh xong việc về sớm, đang ở phòng khách thì bất chợt mất điện, cô ta bèn đi tìm đèn pin để soi sáng. Ai mà ngờ được khi lên đến phòng mình và Tuần Diễm thì chợt thấy có người đang lục lọi ngăn tủ quần áo 
Là tên bảo vệ của khu nhà, hắn bị Hạ Tiếu Thanh phát hiện, tức giận liền kề dao đe dọa, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nu-phu-luu-manh-vat-hi-sinh-mau-phan-kich/1474816/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.