Tiếng bàn tán ngày càng to, thẳng đến tai Số 23 đang đứng đó 
"Cô ta làm sao vậy?" 
"Thật ngu ngốc! Không biết làm gì còn lên đó!" 
"..." 
Toàn những lời bình luận khó nghe lọt vào tai 
Trên đời này, Số 23 ghét nhất là bị người ta bình luận, chỉ trỏ. 
Lại xoay người chuyển hướng nhìn về phía Lăng Triệt, hắn vẫn im lặng ngồi đó. 
Hừ, ca múa chỉ là chuyện nhỏ,nhưng dám nói xấu ta trước mặt hắn, chuyện lớn rồi! 
Thiếu nữ rốt cuộc tháo bỏ tấm mạng che mặt, ném xuống đất, hiên ngang nhìn thẳng vào bọn nam nữ chủ. 
"Liễu Y!"  Mấy giọng nói cùng cất lên đồng thời, có người nào đó còn đứng bật dậy 
Số 23 bất đắc dĩ thở dài một tiếng,lẳng lặng nhìn về hướng người kêu la. 
"Ta nghe thấy mà! Không cần phải hét lớn đến thế!" 
Sắc mặt đám người công tử tiểu thư lập tức trở nên ngưng trọng, đều nhỏ giọng nghị luận bàn tán. 
Dâm tặc đại nhân, à không, giờ phải gọi hắn là nhị hoàng tử lập tức hét lên, chỉ tay về phía cô. Trong ánh mắt lóe ra quang mang đầy vẻ oán độc, bao tức giận từ trước tới giờ như được dịp trút hết ra. 
"Cô ta là thích khách! Người đâu mau bắt lại!" 
Chưa để một vài người nào đó định ngăn cản, quân lính từ đâu đã ập đến toán loạn, vây lấy cô. 
Các tiểu thư, công tử cũng kéo nhau tránh ra xa. 
Đôi mắt ôn nhu như nước của thiếu nữ phát ra tinh quang sắc bén, 
"Hừ! Muốn đấu với ta! Còn sớm 500 năm đấy!" 
Mọi người "..." Có bệnh à? 
Không nói thêm một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nu-phu-luu-manh-vat-hi-sinh-mau-phan-kich/1474804/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.