Trong phòng ngủ được đặc cách riêng ở hoàng cung, Số 23 đang ngồi trên ghế, nhìn vào tấm gương đồng trước mặt
Tay Số 23 nhẹ nhàng đưa lên gỡ chiếc khăn voan che mặt xuống, vết phỏng loang lổ mấy hôm trước ở thanh lâu còn thấy rõ thì bây giờ đã hoàn toàn biến mất không một dấu vết. Trong gương là một mỹ nhân với dung nhan khuynh thành diễm lệ
"Cuối cùng cũng có thể bỏ cái khăn che mặt vướng víu kia đi!"
Tần Mặc bị cô trói lại, đánh cho cả một buổi chiều mới chịu thú nhận bản thân mình là hoàng đế Lưu Vệ quốc, bắt cô đi vì ám vệ của hắn bên Đông Vệ báo về rằng, ở đó cô nương Liễu Y bị truy nã rất gắt gao, nghe đâu tên Xích Diện đó sắp đích thân sang bên này để dự buổi họp về việc hòa hoãn chiến tranh giữa hai nước
Sẽ có nhiều việc để làm đây!
Chiều hôm đó, Số 23 lại đến ngự hoa viên hoàng cung
Hôm nay tên nhóc Lăng Triệt đó không hề đánh đàn, mà lại đứng nhắm nghiền mắt 'ngắm' hoa
Số 23 lon ta lon ton chạy đến, thấy hắn vẫn không phòng bị gì với cô, liền giật giật ống tay áo của hắn
"Ở trong cung mãi chán lắm! Ngươi muốn ra ngoài cung đi chơi với ta không?" Tiện thể chúng ta trau dồi chút tình cảm
"Không!"
"Thôi mà! Đi đi! Vui lắm! Nếu ngươi đi thì ta sẽ không chạy tới quấy rầy ngươi nữa!"
"Ngươi nói thật?" Tên nhóc Lăng Triệt có vẻ hơi mềm lòng, hơi nghiêng đầu quay về phía cô
Ai da! Thật là đáng yêu mà!
Số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nu-phu-luu-manh-vat-hi-sinh-mau-phan-kich/1474802/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.