[ Túc chủ! ] Hệ thống chủ mất tích lâu ngày bỗng chốc ngoi lên. Nhìn dáng vẻ như muốn đi chết kia của Cá Âm, nó thấp giọng: [ Tìm ra phương pháp phá ấn toả hồn rồi. Có đi không nào? ]
"Lâu thế? Ta tưởng ngươi quên ta rồi đấy." Lý Giác Huyền đêm nay có vẻ về muộn hơn mọi khi. Nghe thấy tiếng gọi của hệ thống chủ, Thánh Âm mừng đến mém xíu phát khóc: "Ta muốn đi khỏi đây ngay."
[ Rồi rồi. ] Hệ thống chủ cả giận đáp. Ngay lập tức, từ trên không trung rớt xuống một cục...tẩy? Thánh Âm không biết đó là cục gì, chỉ là sờ lên thì cảm thấy chất liệu của nó giống tẩy. Còn cái con mẻ hệ thống chủ kia lại giơ ra cái chất giọng vô cùng tự hào mà khoe khoang. Nàng nghĩ, nếu bây giờ nàng mà thấy được chân thân của hệ thống chủ, chắc chắn nó đang ưỡn ngực vểnh mỏ lên để so hàng với nàng: [ Pháp bảo của Minh vương dưới Địa phủ đấy. Cô không biết tôi đã tốn công tốn sức đến mức nào để xin mượn nó đâu. ]
Tâm trạng vui vẻ, hiếm khi con cá buông lời tâng bốc hệ thống chủ một câu: "Ngươi giỏi lắm, ắt hẳn Thủy thần rất tự hào về ngươi."
[ Cô không phải nịnh tôi. ] Vừa nhắc đến Cộng Công, giọng điệu của con mẻ này liền biến đổi khôn lường. Nó nhanh chóng phun ra một lèo tràng giang đại hải: [ Dạo này ở Cửu Trùng Thiên kì lạ quá. Chúng ta không nên nán lại ở thế giới này lâu. Cô nhanh lên, tôi có chút việc. Khi nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nhat-ky-luan-hoi-cua-hai-yeu/1587629/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.