Không như Lý Giác Huyền có gia thế hiển hách trâu bò, phụ thân làm quan to, trời sinh ngậm thìa vàng. Xuất thân của Ôn Tử Huyền lại hèn kém hơn rất nhiều. Bốn trăm bảy mươi tám năm trước, ở miền đất khô của Tây Vệ quốc, có một cái thôn nhỏ được gọi là Ma Câu. Thôn Ma Câu vốn dĩ đã rất nghèo, đặc biệt là năm nay càng nghèo hơn. Mùa hạn hán kéo dài khiến các hộ gia đình không thể đi kiếm miếng cơm ăn. Và Ôn Tử Huyền đã được sinh ra trong hoàn cảnh tồi tàn đấy.
Năm chàng ta tám tuổi, phụ thân bị tai nạn lao động mà qua đời. Không lâu sau đó, Ôn mẫu cũng lâm bệnh nặng mà nhắm mắt buông tay theo phu quân. Tang cha chưa xong, tang mẹ liền tới, trong vòng ba tháng Ôn Tử Huyền đã trở thành đứa trẻ mồ côi. Người dân trong thôn Ma Câu tuy nghèo nhưng rất có tình thương, nhiều người đã động lòng trắc ẩn, đem gạo bánh cho thằng bé họ Ôn. Nhưng họ nào biết rằng, thằng bé họ Ôn thoạt nhìn khờ khạo gầy gộc tội nghiệp này chính là kẻ đã âm thầm đụng tay đụng chân hòng mục đích hại chết phụ thân của mình...
"Ồ, chính tay ngươi đã giết chết phụ thân ngươi năm đó ư?"
"Đúng vậy." Lý Giác Huyền thẳng thắn thừa nhận. Quyến luyến cầm một lọn tóc dài của Thánh Âm, nâng nó lên mũi và lặng lẽ cảm thụ độ mượt mà thơm tho của nó. Giọng điệu của chàng rất bình thản, đối với chàng mà nói, chuyện quá khứ đã trôi qua gần trăm năm rồi. Sự việc chàng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nhat-ky-luan-hoi-cua-hai-yeu/1587625/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.