Người anh em à! Anh không nhất thiết phải thẳng thắn vậy đâu.
Thánh Âm buồn bực thở dài, tính rút tay ra khỏi cái đũng quần anh ta. Ai dè Đường Ám rất mặt dày kéo kéo tay cô cọ cọ với nó, giọng điệu nam tính khàn khàn đầy vẻ thỏa mãn sâu sắc: "Đúng rồi. Chính là cảm giác này."
Nhưng chưa đủ!
Thứ anh muốn còn nhiều hơn thế.
Thánh Âm:"..." Đứng bên cạnh xác chết của người ta và thủ dâm, đây quả là một hành động không nhân văn tí nào.
Không được, cô phải làm rõ vấn đề này.
"Nào." Giựt mạnh tay ra, con cá không khỏi xuýt xoa vì độ nóng bỏng khó tả lưu lại trong lòng bàn tay mình. Ánh mắt cô vô thức nhìn xuống cái "củ khoai" to to nọ, tằng hắng ho một tiếng: "Khụ khụ..."
Ây dà! Có vẻ rất ừm...mờ lèm mờ lèm!
Úi chết, không vòng vo tam quốc nữa! Kéo căng gương mặt nhỏ đầy uy nghiêm, Cá Âm nói. Sâu trong đáy mắt cô là sự hoài nghi không thể xoá nhoà: "Mới vài ngày trước đây thôi, anh đã cắn vào ngực tôi. Coi tôi là đồ ăn và thưởng thức rất ngon lành. Xong hôm nay anh lại bảo anh yêu tôi sao? Anh nói vậy tôi tin chắc tôi đi đầu đất quá."
Cô thà tin cô có thể quay về Tinh Tế còn hơn là tin người ngoài hành tinh biến thái bỗng dưng nảy sinh cái thứ được gọi là tềnh iu với mình.
"Không giống!" Đường biến thái ngay lập tức phủ nhận, khẳng khái thanh minh: "Tôi của khi ấy và tôi của bây giờ không giống nhau."
Thánh Âm lại một lần nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nhat-ky-luan-hoi-cua-hai-yeu/1587584/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.