"Tôi đến rồi." Thánh Âm lê dép bông đi vào khu nhà hoang phế. Trên người cô mặc một bộ đồ trông rất là nghèo khỉ. Mũ len chống lạnh, áo khoác măng tô trùm mông, bên trong thì có duy nhất bộ đồ ngủ xanh dương hình Mickey.
Ôi trời ạ! Tiểu yêu tinh ăn mặc sao nhìn giống trẻ con thế. Phong cách này từ trước tới nay cô ấy đâu có ưa chuộng nhể?
"Mẹ phát hiện ra mặc như này khá thoải mái." Đây là câu trả lời của Thánh Âm trước nghi vấn mà Mồn Lèo đưa ra.
Được rồi, trở lại với hoàn cảnh hiện giờ. Hải yêu đã đến buổi hẹn...Phi, phải nói là hẹn chiến với kẻ sát nhân tại khu nhà hoang này. Nhưng dù cho cô có gọi hơn chục lần thì chẳng có bóng dáng của ma nào ló ra cả.
Thánh Âm mất kiên nhẫn dậm chân: "Lăng Hành Vân, anh còn không mau lăn ra đây là lão nương bỏ về đấy."
"Không không. Tiểu Âm không thể về được nữa rồi." Cô mới chỉ dứt lời, trong màn đêm chợt vang lên giọng cười êm ái của một người đàn ông. Hắn chậm rãi bước ra, chân đi giày ba - ta, đầu đội mũ lưỡi trai và mặc chiếc áo khoác bóng chày màu xanh.
Gương mặt đó, Thánh Âm tất nhiên sẽ không quên. Chỉ là so với tuổi mười bảy thanh xuân dạt dào, thì giờ thoạt nhìn xung quanh hắn có một cỗ khí âm nhu doạ người. Trợn tròn mắt quét lên quét xuống, cô ngây ngốc.
Lăng Hành Vân này, chỉ e là sống cũng không dễ dàng.
Trong khi tiểu yêu tinh quan sát Lăng Hành Vân thì hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nhat-ky-luan-hoi-cua-hai-yeu/1587473/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.