Thánh Âm ôm trọn móng vuốt nhỏ của Mồn Lèo, bóp bóp bàn chân mềm mềm bông bông của nó. Cưng chiều mỉm cười: "Bảo bối, con chịu lạnh rồi."
Ôi, bình thường cô coi mèo đen nhỏ là quả trứng mà nâng niu trong lòng bàn tay. Nay chỉ vì nhiệm vụ mà nó tình nguyện chịu khổ nhiều vậy. Tiểu yêu tinh thật đau lòng chết mất thôi!
Cảm nhận được sự nũng nịu của nó, cô càng thương yêu thêm. Dùng bộ ngực mình để làm ấm dùm Mồn Lèo. Vừa vuốt lông mèo, Thánh Âm vừa hỏi: "Nói cho mẹ nghe, cưng đã trông thấy gì nào?"
Không phải cô muốn mèo đen nhỏ đi làm cái việc nhìn lén đầy bại hoại này. Là nó tự tiến cử bản thân mình.
Ban đầu Thánh Âm đương nhiên không đồng ý. Trong mắt cô, Mồn Lèo chỉ là đứa bé con non nớt ngây thơ, ai lại cho trẻ em đi thực hiện chuyện này chứ?
Nhưng sự cấm đoán của cô không có tác dụng.
Khi trông thấy bóng dáng Hành Vân giả đi vào, trước khi cửa vệ sinh khép lại. Tầm mắt Thánh Âm đã vô tình bắt được cái cục lông đen nhỏ đang núp trong đó. Biết là nó trái ý mình, song khi đối diện với cặp con ngươi tròn xoe cute đòi mạng này, tiểu yêu tinh vẫn không nỡ trách móc nó.
Mèo đen nhỏ liếm liếm lông chân, mồm kêu miao miao miao vài tiếng.
Ồ, con Sen! Ả đó là nữ nhân nha. Chính mắt trẫm đã chứng kiến điều đó.
"Mắt con chứng kiến gì cơ?" Thánh Âm gạ hỏi.
Mồn Lèo: "..." Con Sen! Sao Sen lại chú ý vào điểm này chứ? Ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nhat-ky-luan-hoi-cua-hai-yeu/1587447/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.