Ngoại trừ ông chú Trạc Lã vẫn đang gục ngã vì say rượu kia, thì sáu người bọn họ cùng đi vào bữa cơm. Thiệu Đình là một anh chàng rất rất lạc quan, là người duy nhất có thể lôi mọi chuyện trên trời dưới biển để biến nó thành chủ đề bữa cơm. Mạnh Hà xem ra là một người ít nói, thi thoảng cũng chêm vài câu vào cho vui vẻ. Lăng Hành Vân cũng khá vui tính đó, còn rất tận tình gắp thức ăn cho cô bạn gái cạnh bên. 
Thánh Âm lại cúi đầu nhìn vào miếng thịt bò sốt vang trong bát cơm mình. Trong mắt đầy dấu hỏi chấm tòi ra. Sao tự dưng anh ta lại gắp đồ ăn cho ta thế? 
Có độc? 
Không hẳn, nếu đúng là vậy thì cô chết lâu rồi. 
Hành động này của Vĩ Kì, không tránh khỏi tia nhìn la-de từ Thiệu Đình. Nâng ly rượu cụng nhẹ với Mạnh Hà gần đấy, anh chàng tỏ ra thật ngạc nhiên mà nói: "Trời ạ, chị dâu. Đây là lần đầu tiên em thấy chỉ huy săn sóc phụ nữ đó." 
Đến cả người ít nói như Mạnh Hà cũng không kìm lòng được gật đầu. 
Thánh Âm cười cười nhấp môi: "Thế không lẽ trước đây chỉ huy của các cậu chỉ biết săn sóc đàn ông?" 
Đám người:"..." 
Bàn tay cầm bát cơm của Vĩ Kì khẽ khựng lại giữa không trung. Bọn Thiệu Đình chỉ đành cúi đầu che giấu khoé môi co giật quá độ bởi phải nhịn cười. Một khắc sau đó, một ngón tay thon dài của nam nhân mơn trớn cằm Thánh Âm. Kéo gương mặt nhỏ nhắn của cô đối diện với mặt anh, đặt nhẹ nụ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nhat-ky-luan-hoi-cua-hai-yeu/1587445/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.