Edit by Lăng Siêu Trầm Ngư
- --------------------------------
Hiếm khi cha Cố thô lỗ kéo mẹ Cố, đẩy bà đến trước giường bệnh, để bà nghiêm túc mà nhìn Cố Linh Tê, "Lúc bà mang thai cực khổ còn có tôi ngày đêm ở bên cạnh, mà con gái của chúng ta đây, chỉ có tự mình nó một người... Bà nhìn nó đi, đây là con gái bà mang thai mười tháng sinh ra, chứ không phải kẻ thù của bà..."
Vừa bị cha Cố nói như vậy, mẹ Cố đột nhiên ngừng khóc, hai mắt đẫm lệ mơ màng nhìn Cố Linh Tê.
Cố Linh Tê quay đầu đi chỗ khác, cô không biết mình nên đối mặt với mẹ Cố như thế nào?
Thiện lương đến cực hạn, thực ra chính là ngu xuẩn!
Cô cũng vẫn không thể nào nghĩ ra, Cố Linh Tê cũng không phải loại con cái không nghe lời, vì sao trong mắt mẹ Cố chỉ thấy được Thịnh Tình, lẽ nào Thịnh Tình chính là nữ chính trong truyền thuyết đây sao?
Mẹ Cố bị hào quang nữ chính soi sáng, thì trong nháy mắt sẽ biến thành não tàn?
Ngẫm lại xem, cũng thật thật là đáng sợ quá!
"Con mệt rồi, con muốn ngủ."
Cố Linh Tê chầm chậm chui vào trong chăn, kéo chăn đắp qua đầu mình, cắn môi, yên lặng rơi lệ.
Ở trong nháy mắt đó, cô cũng không rõ lắm, tại sao mình khóc?
Là khổ sở thay Cố Linh Tê sao?
Hay là đang vì mình!?
Cha Cố nghe tiếng khóc đè nén của con gái truyền đến từ trong chăn, hai tròng mắt không khỏi đỏ bừng, ngay cả mẹ Cố cũng có chút luống cuống chân tay.
"Linh Tê..."
Mẹ Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nguoc-tra-chi-dao-so-tay/1204088/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.