Tác giả: Vân Phi Mặc
Thương Vân bế nàng lên, đặt vào núi vàng, duỗi tay khám mạch của nàng, đập rất yếu.
"Rắn ngốc, sao lại ngốc vậy chứ. Biết ngươi ngốc rồi, không ngờ còn bị người ta bán vẫn đếm tiền cho người ta như thế." Thương Vân chọc chọc má nàng, giọng bất mãn, nhưng lo lắng càng nhiều hơn.
Y vươn tay, ánh sáng nhu hòa bao phủ toàn thân nàng, từng sợi long khí ôn hòa dễ chịu chải vuốt mạch toàn thân nàng.
Bắc Vũ Đường chỉ cảm thấy cả người ấm áp, đau đớn và mệt mỏi dần biến mất.
Nhìn sắc mặt tái nhợt của nàng dần hồng nhuận, Thương Vân tiếp tục dùng long khí ôn dưỡng thân thể khát khô của nàng.
Một nén nhang sau, y thu tay, khuôn mặt lạnh lùng hơi trắng.
Y nhìn tiểu nhân nhi ngủ say, sự nhu hòa mà chính y cũng không phát hiện tràn ra trong mắt.
Thương Vân hóa thành hình rồng chui vào núi vàng núi bạc, đầu rồng to lớn nhìn về phía Tiểu Đường Đường.
Mắt rồng cực lớn không chớp, nhìn chằm chằm nhân nhi đang ngủ say, nhìn khuôn mặt phấn nộn, tròn vo của nàng, càng nhìn càng thuận mắt, ánh mắt càng lúc càng thêm nhu hòa.
Thương Vân không nhịn được vươn long trảo, chuẩn bị chọc má nàng, khi thấy móng vuốt sắc bén, y lặng lẽ thu lại, đổi thành dùng đuôi chọc nhẹ.
Xúc cảm thật sự không tệ, nhìn có vẻ ăn rất ngon.
Miệng Thương Vân giật giật, không biết cắn vào sẽ có vị thế nào, có ngon như xúc cảm không.
Thương Vân nhìn chằm chằm nhân nhi nho nhỏ, trong đầu đang nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nghich-tap-boss-than-bi-dung-treu-choc-lung-tung/964910/chuong-507.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.