Tác giả: Vân Phi Mặc
"Có một việc muốn hỏi các ngươi, các ngươi phải trả lời thành thật, rõ chưa?" Trước khi hỏi, hắc long còn phải nhắc trước đàn ngu này, sợ họ ngu như đám linh thú ban nãy.
"Nhất định, nhất định rồi." Mọi người vội vật đầu liên tục.
Trước khi hắc long mở miệng, tiểu bạch xà rầm rì dịch lên đầu rồng, giành mở miệng trước.
"Lần này đến lượt ta hỏi."
Các vị tu sĩ nghe được âm thanh, kinh ngạc nhìn về phía đầu rồng. Bọn họ chỉ chú ý tới hắc long, không để ý trên người hắc long còn có một con rắn.
Thật sự không ai dám tưởng tượng sẽ có sinh vật nào có thể tới gần hắc long, còn giương oai trên người hắn.
Giờ thấy một sinh vật không biết tốt xấu bò trên đầu hắc long như vậy, cả đám đều trợn to mắt, ánh mắt đầy khiếp sợ.
Tiểu bạch xà nghiêng đầu nói, "Lúc trước đám linh thú chịu dâm uy của ngươi mà sửa miệng rõ nhanh. Lần này tới lượt ta hỏi, ngươi không thể lại uy hiếp họ, làm họ nói lời dối lòng."
Hắc long hừ lạnh một tiếng, "Bổn long sao có thể uy hiếp người khác?"
Hắn không uy hiếp người khác thì trên đời này không còn ai uy hiếp người khác cả.
Các tu sĩ chửi thầm.
"Hừ, ngươi hỏi thì ngươi hỏi đi. Dù ngươi hỏi thế nào thì đáp án vẫn thế thôi." Hắc long tự tin vô cùng, hoàn toàn không lo lắng.
Hắn nghĩ thầm, để nàng hỏi cũng được, để nàng hết hy vọng, đừng có mộng tưởng hão huyền. Đám nhân loại này thông minh hơn linh thú,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nghich-tap-boss-than-bi-dung-treu-choc-lung-tung/964902/chuong-499.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.