Hắc long vùi thân thể to lớn vào núi vàng, lộ ra một cái đầu rồng.
Đầu rồng hướng về phía quả trứng.
Hắn nhắm mắt lại chuẩn bị ngủ, chưa được bao lâu đã trộm mở một mắt ra nhìn quả trứng một cái, thấy nó vẫn còn ở đó không sứt mẻ, lại nhắm mắt lại.
Một giờ sau, hắn lại mở mắt ra, thấy quả trứng vẫn không có phản ứng, mắt rồng hiện lên nét bực bội.
Đuôi rồng nhẹ nhàng chọc chọc quả trứng, không có bất kỳ phản ứng gì.
"Dễ chết thế à?"
Hắc long không tin, quả trứng này quá lanh lợi. Hắn nhìn chằm chằm quả trứng, tựa như muốn nhìn nó nở hoa.
Nhìn một ngày một đêm, quả trứng kia vẫn không có động tĩnh.
Có nên đập ra xem bên trong đã bị nấu chín hay chưa không nhỉ?
Hắc long suy tư về vấn đề này.
"Đập? Không đập?" Hắc long nhìn chằm chằm quả trứng, miệng lẩm bẩm.
Bắc Vũ Đường vừa mới tỉnh, cảm thấy thần thanh khí sảng, cả người bừng bừng sức sống. Nàng còn chưa kịp vui vẻ mấy giây, đã nghe thấy tiếng lẩm bẩm của con rồng nào đó.
"Mãi không có phản ứng, chắc là bị nấu chín thật rồi. Thôi, đập ra xem đã chín chưa." Hắc long vươn móng vuốt, chuẩn bị lột vỏ trứng.
Má mì mi! Con rồng này thật đúng là không có lúc nào không nghĩ cách giết nàng mà!
Bắc Vũ Đường lập tức lăn vội.
Hắc long vươn móng vuốt, bắt hụt, chỉ là đôi mắt rồng to nhìn chằm chằm quả trứng đang không ngừng lăn kia.
Trứng sống lại rồi!!
Cảm giác không thoải mái cả ngày nay biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nghich-tap-boss-than-bi-dung-treu-choc-lung-tung/964900/chuong-497.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.