Bắc Vũ Đường mở mắt, đôi mắt dại ra nhìn nóc nhà, mãi không hoàn hồn.
Một giọt nước mắt tràn mi, lặn vào tóc mai.
"Xin lỗi."
Bắc Vũ Đường nhắm mắt, miệng lẩm bẩm một tiếng.
Nàng không muốn tàn nhẫn để y tận mắt thấy mình rời đi như vậy. Nhưng chỉ khi làm vậy, y mới dừng lùng bắt tộc nhân ngư, chỉ như vậy y mới bỏ suy nghĩ đó đi.
"Minh, có phải tôi rất tàn nhẫn không?"
[Không đâu. Đây là cách tốt nhất, ngăn cản lịch sử tái diễn.]
[Độ vừa lòng nhiệm vụ lần này là 100, ngẫu nhiên đạt được Hải Dương Thủ Hộ Tâm, đạt 150 điểm, ký chủ có 2423 điểm.]
"Hải Dương Thủ Hộ Tâm là cái gì?"
[Vì trong nhiệm vụ trước cô đã bảo vệ thành công tộc nhân ngư, nhận được lời chúc phúc của thần biển. Sau này nếu cô ở trong nước sẽ được Thủy Thần phù hộ, hóa nguy thành an.]
"Ừ."
Có phần thưởng phụ, nhưng nàng vẫn không vui vẻ nổi.
Hồi lâu sau, Bắc Vũ Đường mới ngồi dậy, nhắm mắt thu lại tất cả cảm xúc, khôi phục như lúc ban đầu, chỉ là trong lòng như có một cái động, nỗi đau này, chỉ có thể lặng yên chịu đựng.
Bên ngoài truyền đến tiếng Tiểu Mặc Nhi nói chuyện với ai đó, còn xen lẫn cả tiếng ghét bỏ của Đại Hương.
Nàng xuống giường, ra khỏi phòng, đi về phía cửa viện.
Tiết Thiên đang cầm bọc đồ đứng ở cửa, mà Đại Hương và Tiểu Mặc Nhi thì đang chặn trước mặt hắn.
"Tiết thần y, nhà chúng ta không thiếu người, ngươi thích đi thì đi chỗ khác đi." Đại Hương vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nghich-tap-boss-than-bi-dung-treu-choc-lung-tung/964877/chuong-474.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.